Chương 2

2.6K 207 2
                                    

Hikaru liền ngay lúc Akari đang tiêu hóa lời nói vừa rồi của mình chuồn ra phòng học.

"Hikaru......" Akari từ trong tự hỏi hoàn hồn, trước mắt đã không thấy thân ảnh Hikaru, không khỏi nhìn xung quanh, cuối cùng sau khi xác định người không ở, không khỏi tức giận banh mặt, "Thế nhưng lại chạy mất! Hikaru thật là quá đáng mà!"

Sai tò mò đánh giá thiếu nữ đưa tiền cho Hikaru trước mặt, sau đó lại thấy Hikaru bộ dáng quái dị chậm rãi hướng cửa phòng học dời  đi, trong lòng cảm thấy quái dị, liền hướng đi theo.

Một đường này đi, liền tới cổng tàu điện ngầm.

Sai hiếu kì đánh giá xung quanh, nhìn mọi người thần sắc vội vàng nhanh chóng di chuyển vào trong tàu. Anh một lần nữa xuất hiện tại nhân gian, lại không hiểu biết một chút nào thế giới  này, chung quanh hết thảy đều không quen thuộc, không, chuẩn xác mà nói, đây là một thế giới chính mình chưa bao giờ nhìn thấy.

"Sai, đi thôi, theo sát em." Hikaru nhìn đến cửa tàu mở ra, liền nhắc nhở Sai, được đến anh trả lời mới chậm rãi bước vào đoàn tàu.

Cũng may mắn hiện tại không phải giờ cao điểm tan tầm, nếu không, cậu sợ là làm không tới "nhàn nhã" như vậy.

Hiện giờ một người một ma ngồi ở trên đoàn tàu, theo thời gian trôi qua, Sai cũng dần dần từ sự vật quái dị trước mắt chính mình lấy lại tinh thần, không khỏi liền nhớ tới hành vi chuồn êm ra ngoài của Hikaru vừa rồi, trong lòng có chút lo lắng, Hikaru trộm rời đi như vậy, cố ý không cùng người khác chào hỏi, kỳ thật là một cử chỉ không lễ phép, đặc biệt là đối với một thiếu nữ như vậy, càng là không thỏa đáng.

"Vừa rồi, đứa nhỏ kia......."

"Ân?" Hikaru đang tự hỏi, đột nhiên nghe được thanh âm của Sai, sửng sốt một chút, một lát sau mới phản ứng lại, "Anh nói là Akari sao?"

Akari? Sai chớp chớp mắt, minh bạch đây là tên của thiếu nữ kia, liền gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Hikaru là người hiểu Sai nhất, chẳng sợ cùng Sai cách ra thời gian lâu như vậy, giờ phút này vừa nghe Sai cùng chính mình nhắc đến một người vừa gặp mặt, liền biết vì sao. Tưởng tượng đến chính mình cố ý bỏ xuống Akari chuồn êm ra phòng học, trong lòng liền cảm thấy kỳ quái, về tình về lý hành vi như vậy đều thực không lễ phép, đặc biệt dưới tình huống là đối phương còn cho mình mượn tiền, aizz......

Lúc này đối mặt với Sai "nhắc nhở", không khỏi chột dạ, "Hôm nay tình huống đặc biệt nha...... Chúng ta không phải muốn đi chơi cờ vây sao? Hội quán cờ vây chính là có thời gian mở cửa, đi chậm nói không chừng chủ quán liền đóng cửa, đến lúc đó không thể chơi cờ vây." Nói tới đây, Hikaru còn bất đắc dĩ nhún vai, "Em biết anh vì cái gì đột nhiên nhắc tới cậu ấy, trộm trốn đi không chào hỏi xác thật là em sai, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể chờ đến ngày mai đi học, lại cấp Akari nhận lỗi."

Sai không nghĩ tới Hikaru có thể quan sát tinh tế như vậy, chính mình chỉ là nhắc tới một câu, em ấy liền nghĩ tới nhiều như vậy, lại còn cùng ý tưởng của mình không có khác biệt. Cảm giác này giống như là...... Giống như đối phương nhận thức chính mình thật lâu thật lâu. Nhưng là, điều này có khả năng sao? Sai lấy cây quạt che miệng, đối với việc này không nói một chữ.

(Hikaru no Go - Kỳ Thủ Cờ Vây) TRỞ VỀNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ