Chương 6

1.8K 161 0
                                    

"Những đứa trẻ này có thiên phú rất cao và lòng chấp nhất, nhiệt tình yêu thương với cờ vây, biểu tình nghiêm túc như vậy, bầu không khí chơi cờ như vậy, giống như thời đại của Shusaku vậy." Sai thông qua cửa kính trong suốt nhìn đến bọn nhỏ đánh cờ trong phòng, nhìn thấy người tới ta đi trên bàn cờ tranh đoạt vận số, "Cách đã nhiều năm như vậy, chỉ có điều này là không thay đổi."

"Khụ...... Kỳ thật cũng không sai biệt lắm, nhưng điều này cũng không phải là 'duy nhất'." Hikaru trong đầu trả lời Sai, trong thực tế lại theo Akari biểu hiện ra biểu tình kinh ngạc.

"Nga?" Ogata đẩy mắt kình, "Cậu chính là đứa nhỏ lần trước đã thắng Akira."

"Ách...... Anh chính là người lần trước... trong thang máy?" Tuy rằng vài đời đã quen thuộc người này đến không thể quen hơn, nhưng Hikaru hiện tại lại giả bộ như xa lạ, không hề áp lực.

"A, thật đúng là đứa nhỏ kỳ quái." Ogata thấy câu nói đối phương hoàn toàn không trọng điểm với đề tài của mình, nghĩ đến đây mới là phương thức độc nhất tự hỏi của đứa nhỏ, cũng không phải mọi đứa trẻ đều giống như Akira, có lẽ lần trước cậu ta chỉ may mắn thắng Akira? Hừ, mặc kệ như thế nào, hôm nãy khiến cho anh tới kiểm tra một chút, thực lực của đứa nhỏ này đi!

"Cùng tôi đánh một ván đi." Thời điểm Ogata nói lời này, nhìn chằm chằm vào Hikaru.

"Được, được! Hikaru, cùng hạ anh ta nào! Làm anh hung hăng thắng anh ta một phen!" Sai kiến thức qua thực lực của Akira một lần, đối với kỳ lực "Sư huynh Akira Touya" trong miệng Hikaru càng thêm tò mò, nhưng lại có tin tưởng tất thắng cường đại!

Tuy rằng lời Sai chính là sự thật, nhưng Hikaru nghe như vậy trong lòng ít nhiều đều có điểm đau lòng cho Ogata. Nếu cùng Sai chơi cờ mà nói, không chừng con đường cờ vây của Ogata sẽ bị quấy rầy......

Thảm bại trên tay học sinh tiểu học.

Hikaru yên lặng trong lòng cấp chính mình bổ sung một tư thế che mặt. Lấy tính cách cao ngạo của Ogata, đối với yêu thương nhiệt tình cờ vây mà nói, điều này thật sự sẽ là một đả kích làm cho anh mất tinh thần trong một đoạn thời gian dài.

"Làm sao vậy? Không dám ứng chiến?" Ogata nhìn Hikaru, rất lâu không thấy đối phương đáp lại, càng xác nhận suy đoán phía trước cảu mình.

"Hikaru! Làm chúng ta hung hăng tước khí thế của anh ta!" Bên trong hai mắt Sai xuất hiện tràn đầy chiến ý như sắp hóa thành ngọn lửa, anh hiện tại đối mặt với Ogata, không quên thúc giục Hikaru đồng ý khiêu chiến.

"Hôm nay em chỉ là mang bạn đến xem, thực nhanh phải về nhà, cũng không tính toán ở lâu bên ngoài." Hikaru chú ý đến Akari đang sầu lo, liền mở miệng nói, uyển chuyển từ chối yêu cầu của Ogata.

Ogata nhìn thoáng qua Akari, cũng không có đối với Hikaru cự tuyệt chính mình biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc, "Như thế, liền chỉ có thể lại hẹn ngày khác."

Hikaru gật gật đầu, trong lòng lại không có tính toán trong thời gian này cùng Ogata đánh cờ, "Nếu như có cơ hội, Akari, chúng ta về thôi."

"Hikaru đáng ghét!!!!!!!" Sai liền kém một chút cùng Ogata chém giết, không nghĩ tới Hikaru thế nhưng lại cự tuyệt khiêu chiến của đối phương!

(Hikaru no Go - Kỳ Thủ Cờ Vây) TRỞ VỀNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ