jeno đặt chân đến trước cổng nhà vào đúng hai rưỡi sáng.
anh ngờ hoặc nhìn cái ánh đèn le lói phát ra từ phòng ngủ của mình.
cô giúp việc dọn dẹp xong quên tắt đèn chăng?một mùi hương nhẹ nhàng quen thuộc xộc vào mũi anh khiến anh đứng chôn chân ở bậc thềm cửa.
mùi hương của bảy năm trước.
mùi hương anh tưởng mình đã quên lãng.
vội vội vàng vàng đẩy cửa xông vào, quên đến cả cởi giày.
đập vào mắt anh là hình ảnh con thỏ nhỏ nằm cuộn một góc chăn, mắt nhắm nghiền, tay vẫn còn cầm chặt cuốn sách 'a little prince', cuốn sách em vẫn vòi vĩnh anh kể mỗi đêm.jeno vẫn đứng ở cửa phòng, tay chân lóng ngóng không biết làm gì mới phải trong tình huống này.
rõ ràng em đã kết hôn cùng một người con gái khác.
rõ ràng em đã chọn rời đi.thế tại sao bây giờ em lại quay lại đây?
ngay lúc anh quyết định chấm dứt đoạn tình cảm này.jaemin à, cho anh một lý do đi.
để anh có thể từ bỏ em một cách dễ dàng hơn.
khẽ bước lại gần em, lùa từng ngón tay vào mái tóc nâu mềm mượt.
cảm giác chân thật này.
anh đã từng tưởng tượng hằng đêm.đặt một nụ hôn lên cánh môi đang mím lại vì lạnh, jeno đắp thêm cho em một lớp chăn nữa rồi rời đi.
anh sợ khi jaemin tỉnh dậy, anh không thể quyết tâm từ bỏ được nữa.
xin lỗi em, na jaemin.
jaemin mở mắt vào lúc bảy giờ sáng, khi mà những tia nắng chói mắt cậu lọt qua khung cửa sổ.
lúc tối cậu mơ thấy có người xoa tóc cậu một cách dịu dàng.
còn cả hôn cậu nữa.
chắc là do nằm tại đây nên lại mơ thấy jeno thôi.jaemin ưỡn người rồi ngồi dậy gấp chăn bỏ vào tủ.
chợt cậu nhận ra có thêm một cái chăn nữa trên người mình.là lee jeno.
cậu chạy vọt sang phòng bếp, y như rằng chiếc ly sứ màu trắng của lee jeno vẫn nằm trên bàn.
jeno có một thói quen, lấy ly trên kệ xuống uống nước rồi không bao giờ cất lại vào chỗ cũ.
jaemin cứ cằn nhằn suốt, mỗi lúc như thế là jeno lại ôm jaemin hôn chụt một cái.
vậy là hết giận.nhưng mà,
tại sao jeno đi mà không nói gì với cậu?jaemin ngồi bần thần một lúc lâu thì nghe tiếng chuông cửa, cậu ba chân bốn cẳng chạy vọt ra mở cửa.
vẻ mặt thiu nghỉu, thất vọng.là cô giúp việc.
bảy năm rồi cô mới gặp lại jaemin, xoay cậu một vòng rồi ôm chặt lấy cậu.
jaemin cũng cười cười, xách đồ ăn vào phụ cô.lúc nãy cô nghe jeno nói qua điện thoại rằng có jaemin tới nhà, cô liền tranh thủ sang sớm hơn, mua toàn đồ ăn cậu thích để nấu theo lời jeno.
cô cũng không hiểu vì sao jeno lại dặn cô giữ bí mật nữa.thế mà không ngờ một đống đồ ăn đấy jaemin lại nhờ cô bày cách làm để nấu cho jeno.
là cơm hộp.
phiên bản bảy năm sau nhưng tay nghề vẫn không đổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
𝕔𝕠𝕟𝕤𝕚𝕤𝕥𝕖𝕟𝕔𝕪 - mãi mãi là như vậy /nomin/
Fanfiction'𝒶𝓁𝓁 𝒾 𝓃𝑒𝑒𝒹 𝒶𝓉 𝓉𝒽𝒾𝓈 𝓅𝑜𝒾𝓃𝓉 𝒻𝓇𝑜𝓂 𝓈𝑜𝓂𝑒𝑜𝓃𝑒 𝒾𝓈 𝓉𝒽𝑒 𝒸𝑜𝓃𝓈𝒾𝓈𝓉𝑒𝓃𝒸𝓎' viết cho jenoxjaemin. author: naumestars tất cả mọi thứ trừ những câu chữ đều không thuộc về mình. vui lòng không re-up trước khi được sự đồng ý...