#4 - Mất mát và cách xa

3.1K 231 2
                                    

Luffy là một con người ghét cô đơn. Suốt cuộc hành trình dài, cậu đã tìm được tám người đồng đội tuyệt vời nhất, và có thêm rất nhiều bạn mới. Tuổi mười bảy, cuộc sống này đối với Luffy là những niềm vui vô tận, cho đến khi chỉ một khoảnh khắc, mọi thứ sụp đổ ngay trước mắt cậu.

Từng người từng người một biến mất trước mắt Luffy như những bong bóng vỡ tan trong không khí. Đồng đội của cậu... là do cậu không đủ mạnh để bảo vệ họ. Người đầu tiên Luffy đánh mất lại chính là người đồng đội đầu tiên của cậu.

Zoro...

Luffy đã từng suýt mất hắn vài lần trước đó, lần hắn thách đấu Mihawk, lần hắn kẹt trong ma trận sáp ở Little Garden, và bao nhiêu lần hắn trở về với thương tích đầy mình. Vừa mới đây thôi, hắn cũng đã bất tỉnh suốt một thời gian dài, với những vết thương tưởng như đã có thể giết chết bất cứ ai. Zoro khi ấy cứ như vừa bước lên từ địa ngục vậy. Cậu thực sự rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra khi cậu bất tỉnh lúc đó. Luffy thực sự đã lo rằng hắn sẽ chết, và cậu sẽ mất hắn vĩnh viễn, mất đi người đồng đội đầu tiên, người kiếm sĩ tuyệt vời nhất của mình, cũng là người mà cậu không thể nào buông bỏ. Và lần này thì hắn vụt biến ngay trước mắt cậu, khi cơ thể hắn đã gần như chẳng thể cử động nổi nữa, và không một ai trong nhóm, kể cả cậu, đủ sức bảo vệ Zoro lúc đó.

Từng người từng người một bị Kuma đánh bay, Luffy tuyệt vọng gào thét, nhưng làm sao có thể cứu vãn nổi điều gì. Họ đâu có đủ mạnh chứ. Thậm chí ngay cả cậu cũng...

Luffy tỉnh lại giữa cánh rừng lớn. Vậy là cậu không chết sau cú đó, dường như ông ta chỉ đưa bọn cậu ra khỏi một nơi rất xa so với điểm gốc thôi. Thế thì...hi vọng là mọi người vẫn ổn, nhất là Zoro. Cậu không biết sẽ có ai đó chăm sóc hắn hay không nữa, cầu có ai đó tốt bụng ở đó. Bụng cậu réo lên òng ọc vì đói, cũng nên ăn gì đó đã nhỉ?

**********

Mất đi Zoro, và những đồng đội khác đã là một cảm giác vô cùng đau đớn, nhưng chí ít thì Luffy biết họ vẫn còn sống sót ở đâu đó trên thế giới này.

Mất mát có lẽ chưa muốn dừng lại với chàng trai trẻ nuôi hoài bão trở thành Vua hải tặc ấy, khi mà người anh trai duy nhất của cậu đã chết ngay trước mắt vì bảo vệ cậu. Không, đây là một cơn ác mộng thôi, và cậu sẽ tỉnh dậy thôi, phải không? Ace làm sao có thể dễ dàng chết như vậy chứ. Vivre card bùng cháy rồi hoá thành tàn tro trước ánh mắt sững sờ của cả một quảng trường rộng lớn. Ace Hoả quyền đã thực sự chết rồi, giấc mộng này...là thực sao?

Đau. Đau như thể ruột gan như bị cào xé, đau tới mức tưởng như có thể chết đi. Từng nỗi đau siết chặt lấy trái tim của đứa nhóc mười bảy tuổi. Luffy có quá nhiều trách nhiệm phải gánh vác, cậu ôm trong tay sinh mạng của quá nhiều người. Đầu óc mê man trong nỗi đau không nói thành lời. Những tiếng khóc nghẹn ứ trong cổ họng, đôi mắt vô hồn tưởng như chẳng còn sống nữa. Jimbei đã đem cậu đi, cho đến cuối cùng thì cậu vẫn là được kẻ khác bảo vệ.

Thân thể quấn băng đầy mình, Luffy vẫn không một chút nghĩ đến đau đớn mà cơ thể đang phải gồng lên gánh chịu. Cái chết của Ace đã hoàn toàn chiếm lấy tâm trí cậu. Jimbei hết sức nhẫn nại khuyên giải cậu, nhưng kết quả cũng chẳng khá hơn. Ông nổi giận trước sự nhu nhược ấy, Luffy ông biết không phải là kẻ cứ ngồi đó rồi không ngừng day dứt cái chuyện đã qua như thế. Ông biết cậu đau khổ, nhưng ông không nghĩ là cậu không thể vượt qua được nó.

[One Piece - ZoLu] Oneshot tổng hợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ