#11 - Special 4

2.4K 140 1
                                    

Rating: K
A/N: bối cảnh xảy ra sau movie Special 4.

——————

Luffy chợt trông thấy anh chàng thầy tu tóc xanh cực mạnh đã giúp cậu chống lại Buggy hôm trước đang nằm ngủ dưới gốc cây. Mấy hôm rồi mới gặp lại anh ta đó. Mà cũng phải thôi, cậu luôn bận mà. Ăn sáng rồi đi tuần, rồi ăn trưa rồi lại đi tuần, xong lại câu cá và chơi đùa với đám nhóc nữa. Thật ra thì lý do cậu ở đây lúc này là vì bị Nami đấm bay ra đây. Cũng may là Luffy chưa va trúng con chim nào. Cậu bay trúng cái cây hắn đang tựa vào, cành lá rung lên vì sự va chạm quá mức thô bạo của cậu. Luffy đập mặt vào một cái cành to nào đó, thành công dừng lại quỹ đạo bay đầy nguy hiểm và rơi xuống, trúng đầu tên thầy tu.

- Ouch!

Hắn kéo cậu qua bên, cáu kỉnh gạt đống cành lá rụng đầy người và xoa chỗ bị cậu ngã trúng. Lại là cậu ta, đội trưởng Mũ Rơm. Luffy tóc tai rối bù, hàng đống lá cành vướng lên đầu và quần áo cậu. Trông thấy gương mặt tức giận của hắn, cậu gãi đầu gãi tai cười:

- A, ra là anh. Xin lỗi nhé!

- Chậc, phiền thật đấy. Cậu rốt cuộc đang làm cái gì mà rơi được từ trên cây xuống thế hả?

Hắn đứng dậy chỉnh trang lại quần áo chuẩn bị rời đi. Có lẽ hắn nên kiếm chỗ nào đó an toàn hơn để ngủ.

- Chỉ là...ờ mà chuyện lần trước cảm ơn anh!

- Chuyện lần trước?

- Chuyện với Buggy ấy.

- Hừ, sao cũng được. Tôi đi kiếm chỗ ngủ đây.

Tên thầy tu ngáp dài một cái, miễn cưỡng giơ tay chào toan rời đi. Dù cho hắn có rất nhiều hứng thú với kẻ được gọi là đội trưởng Mũ Rơm này nhưng mà hiện tại thì không phải lúc. Hắn thiếu ngủ trầm trọng lắm rồi. Luffy thò tay dài ra níu lấy vai áo hắn, rồi một cử động nhanh lẹ đã leo lên vai hắn.

- Anh không có nhà sao? Vậy qua nhà tôi đi. Dù nó không rộng nhưng mà chắc cũng đủ đấy!

- Tôi từ chối.

- Ể? Tại sao chứ? Nào đi thôi.

Bất chấp bị từ chối thẳng thừng, Luffy vẫn hí hửng nắm cổ tay áo tên thầy tu kéo đi một mạch mặc cho hắn nổi quạu ở đằng sau. Đâu ra cái kiểu tự tiện quyết định thay người khác như vậy chứ!

- Đây! Chỗ này là nhà tôi!

Luffy vui vẻ đẩy hắn vào bên trong. Tên thầy tu trầm mặc nhìn căn phòng nhỏ siêu bừa bộn và đầy mùi đồ ăn, không khỏi thở dài. Hắn vốn đã lường trước rồi, nhưng mà vẫn không khỏi cảm thấy bất lực trước cái phòng này. Hẳn cậu đã sống như thế này suốt một thời gian dài rồi.

- Vậy...tôi có thể ngủ ở đâu?

Hắn nhìn cái sàn nhà không có lấy chỗ nào được quét dọn sạch sẽ, khẽ rùng mình. Dù hắn cũng không phải kẻ ham sạch sẽ cho lắm nhưng mà cỡ này thì có chút đáng sợ rồi đấy. Luffy mở tủ ném xuống góc phòng một cái đệm cũ có phần rách nát, vui vẻ nói:

- Đây, anh cứ tự nhiên nhé. Tôi vẫn đang trong giờ tuần tra nên là phải đi đây. À, vậy anh tên gì?

- Zoro. Roronoa Zoro.

[One Piece - ZoLu] Oneshot tổng hợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ