Dạo

14.5K 421 41
                                    

_______________________________

Điệu nhạc jazz du dương phát ra từ máy phát đĩa cổ. Nó được đặt ngay ngắn trong căn phòng đầy ắp ánh sáng đỏ - ánh sáng của sự đê mê, sự khát khao tình ái... Tất cả như hòa vào từng hơi thở của cô lúc này.

Ngồi trước bàn trang điểm là cô - Lalisa Manoban.

Cô chỉnh lại bộ đồ ngủ màu đỏ quyến rũ trên cơ thể cho thật sự hoàn hảo. Sau đấy, tuy đang rất vội nhưng cô cũng không quên xịt một ít nước hoa lên khoảng đằng sau gáy, xịt để làm gì ư?

Hôm nay là kỉ niệm 3 năm ngày cưới của cô và David, đêm nay cũng là đêm vợ chồng nhà cô sẽ hoan ái mặn nồng.

Bờ môi khẽ cong, đủ biết cô mong chờ đêm nay đến nhường nào.

...

"Rầm"

David sắc thái cơ hồ không tốt, vẻ mặt lúc này cứ như bị ai đó chọc tức. Không một lời chào vợ mình, anh nằm ngay xuống giường trong khi tay vẫn còn cầm một vài tờ giấy nhăn nheo, cứ như bị ai đó vò nát và vừa được anh ta nhặt ra từ thùng rác.

Lisa ngồi trên chiếc ghế xoay, chiếc chân chéo lên đùi cũng nhẹ nhàng đặt xuống từ lúc chồng cô bước vào.

Cô đứng trước mặt anh khẽ nhíu mày, tay nhanh nhảo quăng đống giấy tờ phiền phức qua một bên.

Tâm cô giận nhưng do quá mong chờ sự khoái lạc của tình ái nên không quan tâm gì đến thái độ của chồng mình, cô bất chấp lao đến nằm trên người anh.

"David ah~ Vợ muốn~"

Anh ta không đáp lại, mắt nhắm nghiền, có vẻ anh ta không thích thứ trò mà cô vợ mình bày ra.

"David? Anh sao vậy, em đã làm gì sai sao?"

Anh ta chán nản ngồi bật dậy, tay có ý chỉ trỏ mớ giấy tờ mà Lisa vừa quăng lúc nãy.

"Em có biết không?"

Lisa khẽ mím môi, mắt lia nhìn mớ giấy tờ nằm rải rác khắp sàn, khó hiểu hỏi lại anh.

"Biết gì chứ?"

"Hôm nay ngày gì?"

"Kỉ niệm ngày cưới!"

Anh ta gật đầu, rút cà vạt, mạnh bạo vứt qua một bên giường. Anh lại tiếp tục nói những câu nói khiến Lalisa cô khó mà hiểu nổi được.

"Mình cưới nhau mấy năm rồi hả em?"

"3... 3 năm!"

Anh ta chán nản, nắm thật chặt vai cô khẽ lay.

"Em có biết vì sao, em và tôi 3 năm nay cố quan hệ để có con cả chục lần rồi mà em vẫn chưa có gì xảy ra không?"

Lisa có ý nghi ngờ, chẳng phải anh và cô vừa khám sức khỏe hôm qua sao, giấy đó là? Chân cô không đứng yên, vội chạy nhặt một vài tờ giấy bừa bộn nằm dưới nền đất lên.

Cô rùng mình, khẽ bật từng tiếng nấc, sau đấy nước mắt chảy dài, nóng ấm trên hai gò má.

"Do.... do.... em vô sinh! Nhưng anh với em có thể làm chuyện này thêm một lần nữa mà, lỡ có trường hợp đặc biệt thì sao?" Cô nói trong nước mắt, anh chồng chỉ nhìn vợ mình rồi thở dài, tay vớ cái cà vạt, đoạn, rời khỏi phòng.

[LISOO] [Hoàn] Đoạt SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ