"Em có muốn vào xem thử không?"
Seokmin giật mình vội quay đầu nhìn người có mái tóc màu bưởi đang đứng quét bụi trước một cửa tiệm guitar nhỏ nằm trên con phố tấp nập người qua lại. Liền ngay đó cậu có chút xấu hổ như thể bị người khác phát hiện ra mình đang làm điều xấu, vội cúi đầu một cái chào anh rồi nhanh chóng muốn rời khỏi.
"Khoan đã" Người con trai ấy gọi với theo "Anh không thấy phiền đâu. Mau vào trong xem thử một lần đi"
Lời mời đầy chân thành của anh cuối cùng cũng khiến cậu dừng lại suy nghĩ đôi chút. Seokmin quay đầu liếc mắt nhìn về phía anh và dường như vẫn còn băn khoăn không biết có nên tiến lại hay không. Sẽ thật là đáng tiếc nếu cậu để vụt mất cơ hội tuyệt vời này vì quả thực đã rất nhiều lần cậu muốn một lần bước chân vào cửa tiệm guitar ấy.
"Nào, đừng ngại, vào thôi"
Thanh âm dịu dàng, đều đều hướng về phía cậu, kèm theo tiếng chuông phát ra từ cánh cửa mỗi khi có người ra vào vang lên, người con trai tóc màu bưởi đã khuất sau cánh cửa tiệm hàng. Còn lại một mình Seokmin, cậu tiếp tục đấu tranh tư tưởng giữa việc lựa chọn nên bước vào hay không. Và rồi bằng một sức mạnh phi thường nào đấy, theo suy nghĩ của cậu, Seokmin nhanh chóng tiến lại đẩy cửa bước vào.
Bên trong cửa tiệm bầu không khí ấm áp hơn rất nhiều so với tiết trời lạnh giá bên ngoài khung cửa kính, và những hạt sương mỏng đã sớm giăng lên lớp mắt kính cậu vì sự thay đổi đột ngột của nhiệt độ ngay khi cậu vừa đặt chân vào. Seokmin đảo mắt nhìn quanh như thể một chân trời mới đang hiện lên trước mặt cậu vậy. Một cửa hàng guitar nhỏ nằm lọt thỏm giữa phố thị đông đúc, người qua kẻ lại vô cùng ồn ã vậy mà khi đặt chân vào phía bên kia lớp kính lại yên tĩnh một cách lạ thường. Cửa hàng nhỏ với thiết kế chủ đạo tông màu nâu gỗ và được điểm nhấn bằng màu kem của bàn ghế gỗ đặt góc phòng. Có thể đếm được hàng trăm chiếc đàn đủ loại lớn bé với màu sắc khác nhau và cái nào cũng thơm mùi gỗ mới được treo lên hoặc xếp ngăn nắp trên kệ.
Có vẻ như anh chủ tiệm dễ gần đã đứng đợi cậu bước vào từ lâu, khi Seokmin vừa vào anh liền rót một cốc trà vẫn còn nóng phía sau quầy hàng đem tới đặt lên chiếc bàn nhỏ góc phòng.
"Mau ngồi xuống đi" Anh đề nghị, không quên đem theo nụ cười thân thiện.
Seokmin lóng ngóng nhìn quanh và có chút ngại ngùng tiến lại chiếc ghế đôn cao ngồi xuống. Bỗng cậu cảm thấy tay chân mình thừa thãi vô cùng. Nhận lấy cốc trà nóng còn nghi ngút khói, cậu đem lên hớp một ngụm nhỏ, rất nhanh chóng thôi cái lạnh đã được đánh bật ngay tức khắc. Anh chủ tiệm cũng tự thưởng cho mình một cốc trà khác, vui vẻ ngồi cạnh cậu.
"Anh đã thấy em trước cửa tiệm rất nhiều lần rồi, anh đã mong một ngày nào đó em sẽ bước qua cánh cửa kia" Vừa nói anh vừa nhâm nhi ngụm trà "Em thích guitar không? Muốn thử chứ?"
Cũng không phải đợi lâu sau cái gật đầu đầy rụt rè của Seokmin, anh liền lấy một cây đàn gần đấy đưa cho cậu. Cậu lễ phép nhận lấy cây đàn từ phía anh, cố gắng nâng niu nó chân thành hết mức có thể. Anh chủ tiệm có mái tóc màu bưởi với đôi mắt trong veo, đuôi mắt hơi sắc mỉm cười, với tay lấy một chiếc đàn khác đã cũ hơn rất nhiều, có lẽ là cây đàn mà anh thường sử dụng.

BẠN ĐANG ĐỌC
Âm thanh của yêu thương vụn vặt [ SEVENTEEN ]
Fanfiction• Author: S_flowers. • Title: Âm thanh của yêu thương vụn vặt. • Summary: Yêu thương không phải những âm thanh ồn ã, vồ vập. Yêu thương chỉ đơn giản như những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ, êm đềm, nhẹ nhàng và chiếm lấy tâm hồn ta bằng những thanh â...