Tuy rằng sống dưới cùng một mái hiên, Tống Hạo Nhiên lại là lần đầu tiếp xúc với Cung Lê Hân, số đo này nọ đều không biết, chọn nửa ngày cũng không vừa ý, cuối cùng đành phải mua một bộ quần áo đen từ trên xuống dưới trở về.
Vội vàng đi về phòng, bắt gặp Cung Lê Hân vẫn như lúc hắn đi ra ngoài, ngoan ngoãn khoanh chân ngồi trên giường, đôi mắt to tròn tha thiết nhìn chằm chằm vào cửa, hiển nhiên là đang chờ hắn, ngay thời điểm nhìn thấy hắn, con người trong suốt ấy thoáng chốc sáng lên tia vui mừng.
"Tống ca, anh về rồi !" Cung Lê Hân lặng lẽ buông lỏng bàn tay đang gắt gao nắm, bối rối trong lòng ngay khi nhìn thấy Tống Hạo Nhiên bỗng biến mất không dấu vết.
Lặng lẽ ngồi chờ đợi trong phòng, trong lòng Cung Lê Hân dâng lên nỗi cô đơn cùng bàng hoàng, làm cậu có chút mờ mịt không biết phải làm sao. Ký ức trong đầu vô cùng rõ ràng, vì thế cậu biết thế giới này hoàn toàn khác với thế giới kia, con người nơi này không tu luyện võ công cũng có thể dễ dàng lên trời xuống đất, lớp lớp kỳ tài các ngành các nghề xuất hiện. Cũng bởi vậy, sinh tồn trong thế giới này so với trà trộn vào giang hồ gian nan hơn rất nhiều lần. Không có người chỉ dẫn, không có bạn bè, cậu không biết như thế nào bước những bước đầu trong sinh mệnh mới.
May mắn Tống ca không bỏ lại cậu! Cung Lê Hân nhẹ nhàng thở ra, đối với Tống Hạo Nhiên sinh ra một loại cảm giác chim non mới nở. Đương nhiên, trực giác cùng ký ức của cậu cũng nói cho cậu biết, nam nhân này đáng để tín nhiệm.
Thấy trong mắt thiếu niên không chút nào che giấu đi sự tín nhiệm an tâm cùng ỷ lại, Tống Hạo Nhiên trong lòng một mảnh ấm áp, khóe miệng vô thức mang nét cười ôn nhu, lấy từ trong túi giấy quần áo vừa mua giúp cậu mặc. Thấy cậu ngơ ngơ mặc quần lót, Tống Hạo Nhiên nghiêng đầu, hai mắt cực lực khống chế không nhìn đôi chân thon dài, vừa trắng như tuyết lại còn lán mịn kia.
Thấy cậu vất vả mặc quần lót thế nhưng lại mặc ngược, Tống Hạo Nhiên hít một hơi sâu, căng mặt tiến lên giúp cậu thay lại. Vừa bị bỏ thuốc, lại bị xả nước lạnh một hồi, cơ thể có chút vô lực là điều khó tránh khỏi. Hắn tự tìm lý do cho hành động kỳ lạ vừa rồi của cậu.
Tuy rằng có ký ức nguyên chủ nhưng vận dụng trong thực tế vẫn là có chút khó khăn. Cung Lê Hân đang lo lắng làm thế nào mặc quần lót cho đúng, đã thấy Tống Hạo Nhiên chủ động tiến lên hỗ trợ, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, giống như con rối để mặc hắn giúp đỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo khẽ cười. Tống ca thật tốt ! Cậu thầm nghĩ.
Có người nhà cùng bạn bè như thế này thật tuyệt, tiểu thiếu chủ cảm nhận được sự thỏa mãn mà trước đây chưa từng có, cũng vì thế cậu quyết định thay 'Cung Lê Hân' cùng bản thân mình, phải sống thật tốt ! Có được ký ức 'Cung Lê Hân', cậu càng thấy an tâm hơn, người nơi này tuy không giống với thời không kia, sẽ đem người 'Tá Thi Hoàn Hồn' thiêu cháy, nhưng ký ức này nói cho cậu biết, họ chắc chắn có những phương pháp đối phó cậu còn khủng bố hơn, ví như mổ bụng phá bụng linh tinh.
Nghĩ đến đây, tiểu thiếu chủ cắn môi, rùng mình.
"Lạnh sao? Lấy áo khoác của anh mặc vào, chúng ta đi về thôi." Nhanh chóng giúp thiếu niên thay quần dài, thấy động tác của cậu, Tống Hạo Nhiên liền cầm lấy áo khoác trên sô pha choàng cho cậu.
YOU ARE READING
[Edit] Mạt thế trọng sinh chi thiếu chủ hoành hành
RandomTên truyện : Mạt thế trùng sinh chi thiếu chủ hoành hành Tác giả : Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại : xuyên không, xuyên việt, mạt thế, dị năng, chủ thụ, cường cường, nhất thụ đa công, có H, HE Nội dung truyện : Linh hồn chuyển hoán xuyên việt thời không...