CHAP 3: First Inspection

177 7 0
                                    

  Tôi không chắc sau tối hôm đó thì mối quan hệ giữa chúng tôi có gì tiến triển hay không, nhưng hôm sau em đã đề nghị đến nhà tôi chơi. Dĩ nhiên tôi không từ chối, cũng không thực sự háo hức khi cô gái mình thích muốn tới nhà. Nên nhớ tôi là bác sĩ, mà bác sĩ thì bận đầu tắt mặt tối và không ai quy định bác sĩ phải gọn gàng ngăn nắp, tôi cũng chỉ là một bác sĩ trẻ nhỏ nhoi đặt công việc lên trên hết mà thôi. Nhà tôi nói bừa bộn như bãi chiến trường cũng không phải, dù gì đi nữa tôi cũng là phụ nữ, phụ nữ yêu thích sạch sẽ, vả lại đây chỉ là nhà thuê, tôi không muốn tốn quá nhiều công sức cho nơi mà mình sẽ dọn đi khỏi trong vài năm tới, đợi khi nào có một tổ ấm thật sự tôi sẽ chăm chút kĩ càng hơn. Tôi chật vật vặn ổ khoá cũ mèm gỉ sét một cách khó khăn, dùng chân đẩy đống bừa bộn ngán đường qua một bên lấy lối đi và mời em vào trong.

_ Yuri bật đèn cả đêm à?

_ Tôi sợ ăn trộm...

_ Đừng lo, lần sau cứ tắt đi.

_ Sao vậy? Nguy hiểm lắm.

_ Ăn trộm vào đây thể nào cũng vấp té bầm mình, không có khả năng vác đồ ra khỏi cái bẫy này đâu.

  Tôi trợn mắt nhìn em, còn em thì quay lưng đi ngắm nghía căn nhà xinh xắn nhất trần đời của tôi mà không thèm ngoái nhìn lại xem tôi đã shock thế nào.

  Ở Jessica còn một điều tôi yêu mến nữa, em không quá câu nệ khách khí, cũng không đánh giá căn nhà bừa bộn của tôi cũng như chủ của nó, ngược lại, em còn xắn tay áo lên giúp tôi dọn dẹp căn nhà "bất trị". Tôi rất lấy làm biết ơn về chuyện đó, đâu phải ai cũng rảnh hơi đi dọn nhà người ta chứ, vả lại tôi với em quen biết cũng chưa đủ lâu. Đang suy nghĩ miên man, tôi bị giọng nói ngọt ngào pha lẫn trêu chọc của em gọi giật lại:

_ Coi bộ mấy bác sĩ cũng thích xem phim con heo.

  Tôi điếng người, thôi rồi. Mặt tôi đỏ bừng đến tận mang tai khi mắt hướng về mấy cái đĩa người lớn trên tay em. Đừng vội nghĩ bậy, nào phải của tôi đâu. Y tá Kim biến thái quý hoá sang ở nhờ và để quên lại từ đời ông cố nào của cậu ta, để rồi giờ tôi phải đứng mũi chịu sào. Tôi tức tốc giật lại cái thứ văn hoá phẩm đồi truỵ trên tay em và quăng vào một góc.

_ Không phải của tôi đâu, bạn tôi để quên.

  Tôi quay mặt đi tránh né cái nhìn đầy ngờ vực từ em. Thật ra tôi có tò mò mở lên xem thử tại sao cái thứ đó lại thu hút mấy cô y tá biến thái, nhưng chỉ một chút thôi, tôi đã tắt đi và quên béng đến sự hiện diện của nó trong nhà mình, nếu có cái lỗ nào ngay đây tôi sẽ chui xuống ngay tắp lự.

  Nhiệt độ trong phòng hạ xuống khi em thôi không truy cứu nguồn gốc những bộ phim kia nữa. Sau ca trực mệt nhoài, điều duy nhất tôi muốn làm là ngủ, tôi ngủ quên luôn trên sofa và em cũng để yên cho tôi ngủ luôn. Khi tôi tỉnh dậy, căn phòng đã nức một mùi thơm khiến tôi nhớ đến cơm umma nấu. Jessica dẫn tôi đến trước một bàn thức ăn đơn giản nhưng đã từ lâu tôi không được nếm thử do umma sống rất xa chỗ tôi ở còn tôi cũng hiếm khi về nhà. Chúng tôi ăn trưa cùng nhau, chỉ có cơm trộn, đậu phụ hầm, và canh sườn bò. Tôi ăn mà không khỏi ngưỡng mộ Jessica. Không phải tôi không biết nấu ăn, nhưng chỉ với mấy thứ đồ sống linh tinh trong tủ lạnh thì một người thiếu tinh tế trong nội trợ như tôi tuyệt nhiên chẳng thể nào nấu được một bữa ra trò chứ đừng nói gì đến bữa cơm mang đầy hương vị của umma thế này. Tôi nhìn Jessica mà thấy ấm áp lạ thường. Tự nhiên ngay lúc này, tôi ước gì em có thể ở bên cạnh tôi mãi mãi... Tôi yêu tất cả thuộc về em, kể cả đồ ăn em nấu.

[ SHORTFIC ] Anatomy, Surgery And Psychiary - Yulsic. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ