Cuddling Prompts 24. Between Strangers

126 11 0
                                    

Tony nói trước khi quay sang nhìn pháp sư.

"Này, Strange. Peter nói rằng anh thấy không khỏe nhưng chúng tôi cần anh sẵn sàng chiến đấu, vậy anh cần gì?" Câu nói của anh đột ngột dừng lại khi anh thực sự thấy gã.

Thoạt nhìn, gã khá ổn, cứ coi như gã bị tra tấn và gần như bị thổi bay vào không trung. Lần thứ hai nhìn gã như một mớ hỗn độn. Chết tiệt, trên mặt gã là máu à? Hay chỉ là bóng của xương gò má?

"Nhìn anh như ở dưới địa ngục lên vậy."

"Cảm ơn, tôi cũng thấy như vậy." Giọng của Strange thì thào và nhìn gã như thể bị đau chỉ vì nói.

Sự lo lắng chiếm lấy sự khó chịu và Tony cúi xuống trước mặt gã. "Này," anh thử lại - lần này nhẹ nhàng hơn. Chuyện gì vậy? Anh muốn hỏi như vậy nhưng lại có thể đoán được câu trả lời. Vividly. Những cây kim đó thật kinh khủng và ý nghĩ về việc Strange bị tra tấn không hợp với ý nghĩ của Tony. "Tôi có thể giúp gì không?"

Strange chỉ nhìn anh một lúc lâu cho đến khi áo choàng vuốt ve khuôn mặt gã và quay về phía Tony. "Một cơ thể mới chăng?" cuối cùng gã cũng lên tiếng, gần như không thể mở mắt. "Hoặc ít nhất là một hệ thống thần kinh mới không gửi cơn đau đến não tôi chẳng hạn?" Vài từ rõ ràng đã khiến gã kiệt sức bởi sau câu nói ấy, mắt gã nhắm nghiền và Tony gần như không thể đỡ được đầu gã trước khi nó hạ xuống thân tàu.

Khuôn mặt anh lạnh như băng. Có lẽ là bị sốc, Tony đoán vậy, và tính toán lại vài giờ tới sẽ thế nào với chỉ có một người lớn trên tàu.

"Xin lỗi, tôi không thể điều khiển được. Thật ra, tôi sẽ cảm kích một trong những bản ngã đó của tôi. Đây, để tôi..." Tất cả sự kiêu ngạo ngớ ngẩn hàng giờ trước đó đã biến mất và Strange cho phép Tony điều chỉnh cơ thể mình vào một vị trí thoải mái hơn. Cái cách tên kiêu ngạo này thả lỏng trong vòng tay anh đã nói lên rằng sức chịu đựng của Strange đạt đến cực hạn.

'Thoải mái hơn' kết thúc khi Tony áp sát bộ giáp của mình vào thân tàu và ôm Stephen trong tay. Gần hơn, anh có thể cảm nhận được từng cơn run rẩy - Hệ thần kinh của Stephen vẫn phản đối sự quá sức.

Tra tấn, Tony tự sửa sai. Người đàn ông này như bị tra tấn.

Gã là một kẻ tinh ranh kiêu ngạo nhưng Tony không muốn những cây kim đó trên bất cứ ai ngoài một nhóm đã được lựa chọn và Strange đã chủ quan với những kẻ như Stane, Aldritch và những cái tên xấu xa lớn được gọi là Thanos vài giờ sau đó. Thanos. Cơn ác mộng ngoài vũ trụ của anh  cuối cùng cũng có một cái tên. Nó không giúp gì nhiều lắm.

"Này," anh cố nói thật nhẹ nhàng. "Thấy ổn hơn chưa? Này, Strange. Đừng cử động. Thư giãn và cố gắng tập trung sức mạnh. Anh sẽ cần nó đấy. Cho dù chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo - nó sẽ trở nên tàn bạo hơn với tất cả chúng ta." Không có chút an ủi nào, Tony không nghĩ rằng Strange cần hay đánh giá cao nó.

Một vài tiếng lầm bầm khó hiểu nhưng gã vẫn đứng vững và Tony coi đó như là một chiến thắng. "Gì?"

"Stephen," Strange thì thầm. "Tên tôi là Stephen."

"Tôi biết. Đó là điều đầu tiên anh nói với tôi, nếu anh còn nhớ." Tony nhẹ nhàng ôm lấy lưng Stephen và đặt đầu gã tựa vào vai anh. "Nhưng tôi có thể gọi anh là Stephen nếu anh muốn."

[IronStrange - Vtrans] Cuddling PromptsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ