Tiêu Chiến tự mình mở công ty thiết kế, nhìn bản phác thảo đầy bàn, có chút đau đầu, hôm nay vị bên A này phá lệ khó chơi, liên tiếp bao nhiêu lần bản thảo thiết kế gửi đi đều không thỏa mãn, liên tục gọi lại bảo làm lại, Tiêu Chiến đã sẵn sàng tư thế bỏ kèo này không làm nữa, nhưng cũng chỉ là ở trong lòng suy nghĩ một chút, dù sao cũng đã quá quen rồi.
Lập tức đã ba rưỡi chiều, Tiêu Tư Điềm còn ở nhà trẻ, Tiêu Chiến suy nghĩ tìm người giúp anh đón con gái, càng nghĩ cũng không tìm được người nào phù hợp, cuối cùng gọi điện thoại cho Lâm Thước Dương: "Cậu có rảnh không, đi đón giúp tôi Điềm Điềm một chút, bản thảo thiết kế hôm nay tôi còn chưa làm xong, bên A quá khó chơi, không kịp đi đón Điềm Điềm."
Lâm Thước Dương rất có ý nghĩ muốn giết Tiêu Chiến: "Cậu nói con mẹ nó cậu không thiếu nợ, con gái của cậu và Vương Nhất Bác, để tôi đi đón sao? Cậu chính là bóp chết ảo mộng của tôi cũng không cần phải trực tiếp như vậy a!"
Lâm Thước Dương là bạn của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, hắn thích Tiêu Chiến, chuyện này cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều biết. Nhưng Tiêu Chiến thực tế không có cách nào đáp lại tình cảm của Lâm Thước Dương, việc này Lâm Thước Dương cũng hiểu. Cho nên hai người bọn họ quan hệ vẫn ở vào một loại vị trí lúng ta lúng túng, loại quan hệ xoắn xuýt này cũng coi là không nói lời hảo hữu.
"Bớt nói nhảm, mau cút đi đón con bé về cho lão tử."
"Sao cậu không để Vương Nhất Bác giúp cậu đi đón a?" Lâm Thước Dương rõ ràng không muốn bỏ qua cho Tiêu Chiến.
Đúng vậy a, vì cái gì đây.
Buổi sáng hôm nay, Tiêu Chiến đánh thức Tư Điềm ra khỏi giường, mặc quần áo tử tế cho con gái, trên lưng là cặp sách nhỏ, dự định đưa con gái đi nhà trẻ, cũng không biết trong đầu Vương Nhất Bác có dây thần kinh nào đặt sai chỗ không, đột nhiên liền nói muốn giúp anh đưa đi.
Tiêu Chiến lúc ấy sững sờ, trong lòng suy nghĩ Vương Nhất Bác lại không biết trường học của Tiêu Tư Điềm ở đâu, đưa cái gì đưa a, thế là quả quyết cự tuyệt yêu cầu của Vương Nhất Bác, đồng thời không nhìn thấy Vương Nhất Bác đen mặt, điên mà đưa Tư Điềm đi nhà trẻ.
Lúc này Tiêu Chiến không rảnh đi đón Tư Điềm, đột nhiên lại gọi Vương Nhất Bác đi đón giúp anh, Tiêu Chiến thực tế là có chút xấu hổ.
Kết quả Lâm Thước Dương là người không đáng tin cậy, đón xong Tư Điềm liền đem cô bé đến công ty Vương Nhất Bác, còn tiền trảm hậu tấu cho Tiêu Chiến, lúc Tiêu Chiến nhận được thông báo từ Lâm Thước Dương, hận không thể cầm đao chặt tên đại cẩu Lâm Thước Dương này.
Lâm Thước Dương trên bản chất là muốn cho Tiêu Chiến hạnh phúc, cho nên khi biết Tiêu Chiến thích Vương Nhất Bác, hắn liền hết sức chế tạo cơ hội chung đụng cho hai người bọn họ, mình không có cơ hội ôm mỹ nhân về thì nhìn mỹ nhân hạnh phúc là được rồi.
Tiêu Chiến sau khi tan việc, hơi có chút bất đắc dĩ đi đến công ty Vương Nhất Bác.
Công ty Vương Nhất Bác ở trung tâm thành phố, là một tòa cao ốc rất cao và độc lập, anh đi vào công ty, còn bị nhân viên tiếp tân ngăn lại, chỉ có thể im lặng gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác: "Vương Nhất Bác, nhân viên tiếp tân của cậu không để tôi lên lầu."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Quân Nhất Tiêu] Hiệp Ước Hôn Nhân
Fanfic• Tên gốc: 合约婚姻 • Tác giả: 讨恕 • Link gốc: https://bjyxszdbjyx.lofter.com/post/1f0d9e6a_1c74cbb0a • Ảnh bìa: 磕颜日志 • Summary: ⭐ Cưới trước yêu sau + Gương vỡ lại lành + Cha đơn thân Tiêu Chiến dẫn con bỏ chạy ⭐ Đuổi ngược ngọn núi + truy thê ⭐ Không...