Chap 2 Đoạn 1: Không Đợi Sang Xuân

392 6 1
                                    

(Chap này dự định chỉ có 1 phần duy nhất mà ko thể, e vẫn phải cắt làm 2. Chap này em viết về khoảng thời gian Lục Dịch ra khỏi Chiếu Ngục. Tại đây lão Lục lại gặp thêm 1 tình địch nữa, chính vì thế lần này lão quyết định hốt luôn và ngay tiểu tâm can của lão về, tránh để lâu ngày lắm kẻ dòm ngó .Bao ngọt, bao phê nha quý zị 🤣🤣🤣 chap này e xin tự ý đặt tên cho Kim Hạ, tên thật họ Hạ ấy ạ, mọi người ai ko thích thì bỏ qua cho e nha. Ngoài ra, thực sự để viết nên ngoại truyện này e đã dành rất nh tâm sức, từ đoạn 5 của chap 1, e đã phải tham khảo rất nh tư liệu phong kiến Trung quốc, các chức quan và vùng đất, hay thậm chí trang phục được nhắc đến trong truyện đều được mô tả và nói đến tương đối chính xác với vai vế mỗi nhân vật chứ ko phải e viết linh tinh đâu. Ngoài ra để đặt tên cho nhân vật mới hay tên Chap, tên đoạn cũng thực sự đau đầu, e phải uống hoạt huyết dưỡng não luôn á 🙄🙄🙄. Vì vừa viết vừa tìm hiểu nên ko thể viết nhanh hơn được, mọi người thông cảm nhé.)

Chap 2: Kết hôn
Đoạn 1: Không đợi sang xuân

Sau khi rời khỏi Chiếu ngục, Lục Dịch ngay lập tức được thăng chức trở thành Chỉ huy sứ của Cẩm y vệ, chức vụ trước đây của cha hắn, và được trả lại Lục phủ. Hắn hiện giờ đang ở Bắc trấn ty phủ sắp xếp lại công việc. Nhiều vụ án chưa được điều tra đã bị dồn lại, giờ cần sắp xếp lại lần lượt thứ tự trước sau, mức độ nặng nhẹ để mà dần dần xử lý.
Nhìn những bông hoa tuyết bay bay trên trời, Lục Dịch ko khỏi thầm cảm thán, hắn cảm thấy những bông hoa tuyết này thật đẹp. Trước đây là do hắn chưa để ý tới, hay là khoảng thời gian ở trong chiếu ngục đã khiến hắn yêu mến hơn tất cả mọi thứ ở bên ngoài này. Ngước nhìn lên bầu trời sáng trong với những bông tuyết bay bay ấy, Lục Dịch nhắm đôi mắt, hít 1 hơi thật sâu. Thật tuyệt, thời gian Lục Dịch ở bên trong chiếu ngục đôi lúc đã thật sự tuyệt vọng nghĩ rằng sẽ ko còn có ngày thể trở về như ngày hôm nay. Nếu như ko phải có nàng, chắc chắn hắn sẽ ko thể ra khỏi đó: " Ta đã nghĩ rằng sẽ dùng cả 1 đời này để trả hết ân oán nợ nần cho nàng, nhưng lại ko thể ngờ nàng nguyện 1 đời cố chấp vì ta. Cuộc đời ta rốt cuộc vẫn mãi mãi nợ nàng".
Nghĩ đến Kim Hạ, trong lòng hắn nổi lên bao nhiêu cảm xúc, là yêu thương, là hối tiếc, là hối lỗi, là xót xa. Lục Dịch đã trăm ngàn lần tưởng tượng ra hình ảnh tiểu cô nương bé nhỏ của hắn chạy vạy khắp nơi mượn bạc, nhờ vả để giúp hắn nhanh chóng được ra khỏi ngục. Nàng còn nói nàng nhất định chờ hắn, giờ nàng đã dùng hết toàn bộ số tiền hồi môn rồi nên ko thể gả đi đâu được nữa, hắn nhất định phải ra ngoài rồi cùng nàng kết hôn, thế mới là công đạo nàng muốn. Nếu thực sự hắn ko thể ra khỏi ngục, hay Hoàng thượng quyết định xử trảm hắn thì liệu có phải nàng sẽ thủ tiết đến già ko. Nghĩ tới như vậy trong lòng thật chua xót, hắn nhất định cả đời này sẽ hảo hảo yêu thương chu toàn cho nàng, nhất định là thế, dù có kiếp sau hay kiếp sau nữa vẫn nguyện bên nàng ko chia ly. Nếu có thể quay về ngày ấy, hắn nhất định sẽ yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Rời khỏi Bắc trấn ty phủ, Lục Dịch ko quay về Lục phủ mà tới thẳng nhà Kim Hạ. Sau khi ra khỏi chiếu ngục, Viên Kim ngoại đã cho hắn hàng ngày được tới đó ăn cơm. Bà nói rằng, hắn giờ đây chỉ còn có 1 thân 1 mình sẽ rất cô đơn, buồn chán, dù sao ở nhà cũng chỉ có 2 mẹ con Kim Hạ, bảo hắn qua đây ăn cùng bữa cơm cho vui. Hắn vui vẻ nhận lời ngay lập tức, đã bao lâu kể từ khi mẹ hắn mất, hắn đã ko được ăn 1 bữa cơm gia đình nào. Vì thế từ ngày được qua đây ăn cơm, bữa cơm nào hắn cũng rưng rưng nước mắt.
Hắn quỳ xuống, nắm lấy bàn tay Viên Kim ngoại mà nói: "Bá mẫu, đa tạ người trong thời gian ta ở chiếu ngục người đã ủng hộ, cho phép Kim Hạ giúp ta. Đa tạ người trong lúc đó ko ghét bỏ ta. Đa tạ người đã luôn chăm sóc cho Kim Hạ, luôn yêu thương nàng . Đa tạ người đã tốt với ta như vậy".
Hắn quỳ xuống dập đầu 3 cái. Quả thực, nếu ko có bà chắc chắn ko có Kim Hạ của bây giờ, càng ko thể có hắn của lúc này.
Hắn đã dự định qua xuân sẽ tổ chức 1 đám cưới thật linh đình để rước nàng về phủ, nhưng ko biết vì sau lại cảm thấy mùa đông năm nay lại dài như vậy. Nếu được hắn muốn tổ chức hôn lễ ngay lập tức, hắn thấy chờ đợi là 1 điều gì đó thật đáng ghét.

Fanfic Cẩm Y Chi Hạ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ