Sau khi vuốt ve an ủi thì làm gì? Vuốt ve an ủi đến chết!
Mạch Đinh ở dưới thân An Tử Yến đã hơn một giờ rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, cảm giác giống như bị say xe, quay đầu nhìn An Tử Yến: "A~ ưm ~ ưm ~An Tử Yến ~ a ~ có thể hay không ~ ư~ a~ nghỉ một chút."
"Không thể." An Tử Yến từ chối thực rõ ràng Mạch Đinh sắp hấp hối đến nơi.
"A ha ~~ tớ đây không phối hợp nữa ~ a ~ cậu."
"Vậy sao?" Tay An Tử Yến cầm lấy phân thân vừa mới phóng thích của Mạch Đinh, khi thì nhẹ nhàng, khi thì thô bạo, khi thì xoa nắn, khi thì vuốt ve.
Một chút kích thích cộng một chút khiêu khích, khiến Mạch Đinh lại trầm luân vào lửa dục vô hạn. Không thể trách An Tử Yến thủ đoạn cao minh, chỉ có thể trách thân thể Mạch Đinh quá mức mẫn cảm.
"A ha ~ a ~ cậu!~~" Đối với phản ứng của "cậu nhỏ" đang nằm trong tay An Tử Yến, Mạch Đinh cảm thấy rất xấu hổ.
"Không thích à?"
"Ân ~ a ~ đáng ghét!"
"Biểu tình của cậu lại không giống như vậy." An Tử Yến cúi người hôn lên đôi môi hé mở của Mạch Đinh, bởi vì rên rỉ quá lâu mà có phần khô khốc, An Tử Yến nhẹ nhàng làm cho nó một lần nữa trở nên ướt át. Hạ thân vẫn không ngừng thăm dò trong cơ thể Mạch Đinh, khám phá hết thảy mọi thứ, cảm thụ độ ấm cùng lửa nóng ở nơi đó.
Mạch Đinh đã gần như vô lực, mông bắt đầu hạ xuống, An Tử Yến lại nâng lên, hai tay Mạch Đinh gắt gao túm chặt chăn, cắn môi dưới, cảm thấy rất mất mặt, rõ ràng luôn miệng nói không cần nhưng thân thể lại trắng trợn phản bội.
"Ư a ~ thật thoải mái ~ ân ~ a ~ a ~" Vẫn là không nhịn được nói ra cảm thụ chân thật.
An Tử Yến lật Mạch Đinh lại, kéo chân cậu đặt lên vai mình, lần nữa tiến vào, Mạch Đinh hít sâu một hơi ngửa cố ra sau, toàn thân đều căng thẳng: "A ~ a ~ ư a ~ a ~~" Thanh âm động lòng người.
Mạch Đinh lại bắt đầu rơi vào trạng thái điên cuồng, ánh mắt mê ly.
"Thanh âm này dễ nghe hơn cậu hát nhiều." Câu nói này của An Tử Yến phi thường không hợp thời.
"A ~ cậu ~ a ~ân ~ ư ~ tớ ~~" Mạch Đinh ngay cả nói cũng nói không xong.
An Tử Yến đẩy nhanh tốc độ, Mạch Đinh cong thắt lưng, cậu biết An Tử Yến sắp đến, bản thân cũng chống đỡ hết nổi, dưới sự trùng kích kịch liệt, hai người đồng thời tiết ra, Mạch Đinh bởi vì quá mệt mỏi, trực tiếp ngủ thiếp đi mất.
Ra giường nhăn nhúm, tiếng thở dốc mờ ám, mồ hôi nóng bỏng, ôn nhu lưu lại, An Tử Yến cùng Mạch Đinh. Tất cả đều là minh chứng cho tình yêu này, có tình yêu của cậu, cũng có tình yêu của tớ. Xin hãy tiếp tục, kéo dài tình yêu này, kéo nó đến mức sâu nhất, sâu đến tận cùng.
Khi Mạch Đinh tỉnh lại, thấy mình đang nằm trong ngực An Tử Yến, cậu nhúc nhích lôi di động ra xem, đánh thức An Tử Yến, An Tử Yến nhíu cặp lông mày xinh đẹp mở mắt ra: "Cậu lộn xộn gì vậy."
Tình cảm mãnh liệt vừa mới qua đi, Mạch Đinh có chút thẹn thùng, lấy chăn che mặt: "Cậu nhìn tớ như vậy làm chi."
"Tớ nói chuyện với cậu, không nhìn cậu thì nhìn ai."