Chương 36: Mặt đáng sợ của An Tử Yến

291 4 0
                                    

Không lâu sau, Mạch Đinh đã có thể ra viện, khi An Tử Yến mở cửa xe muốn ôm ngang Mạch Đinh vào nhà, Mạch Đinh chết sống không muốn, giống như con cá vừa ra khỏi nước giãy đành đạch trong ngực An Tử Yến: "Giữa ban ngày ban mặt cậu làm gì thế hả, người khác trông thấy, còn tưởng rằng tớ là đàn bà."

Bởi vì giãy dụa quá mạnh, Mạch Đinh từ trong ngực An Tử Yến rơi xuống, mông đập mạnh vào nền đất, đau đến méo miệng, An Tử Yến đứng cạnh cúi đầu nhìn Mạch Đinh: "Là đàn ông thì tự đi đi."

"Sao cậu có thể đối xử như vậy với một thanh niên kiến nghĩa dũng vi chứ?"

"Kiến nghĩa dũng vi? Cậu cũng coi như <kiến nghĩa>, nhưng còn chưa kịp <dũng vi> đã bị đánh thành cái mặt gấu rồi."

"Hóa ra cậu nghĩ tớ như vậy, được a, thế cậu cứ mặc tớ ngồi ở đây, sống chết tùy duyên." Mạch Đinh khoanh tay, một bộ ta đây sẽ ngồi nguyên một ngày ở chỗ này.

An Tử Yến cúi người lại một lần nữa ôm lấy Mạch Đinh: "Cậu không giống đàn bà."

"Thật sao?"

"Giống một mụ đàn bà chanh chua."

"Cậu~!"

Khi An Tử Yến ôm được Mạch Đinh đang phi thường khó chịu vào nhà, Mạch Đinh liền thấy trong phòng khách có đặt một chồng ảnh, nảy ý tò mò, tuy rằng đi đường vẫn thấy đau, nhưng không gặp vấn đề gì lớn, cậu khập khiễng lại gần, cầm lấy chồng ảnh, hỏi An Tử Yến.

"Ảnh ai vậy a."

"Cậu xem xem có quen mắt hay không."

Lật qua lật lại, Mạch Đinh liền trông thấy trong đó có một bức ảnh tên trộm đã đánh cậu, phi thường tức giận ném bức ảnh xuống bàn: "Đây là tên vương bát đản đã đánh tớ, còn có hai đồng bọn của nó." Không thể tưởng được An Tử Yến có thể điều tra ra, Mạch Đinh hưng phấn, rất nhanh liền tìm ra hai người còn lại và xác nhận: "An Tử Yến, cậu mau đưa bọn chúng đến cục cảnh sát. Loại cặn bã này sống trên đời ai cũng không được yên." Mạch Đinh nghĩ đến cảnh bị đánh đến thảm liền tức giận.

"Ừ." An Tử Yến bề ngoài thì đáp ứng, nhưng chỉ đưa đến cục cảnh sát, sao có chuyện đơn giản như vậy.

Hắn cầm ba tấm ảnh kia ra khỏi cửa.

"Vội vàng vậy a, tớ đang bệnh đây, không thể ở bên cạnh tớ a." Nhưng An Tử Yến đã sớm đi mất rồi.

Dì Viên bưng một bát canh gà thật lớn đi về phía Mạch Đinh: "Tiểu Mạch a, đến, thân thể không tốt cần bồi bổ một chút, chính vì cháu quá yếu nên mới bị đánh thành như vậy."

Dì Viên trong lúc vô ý lại chém Mạch Đinh thêm một đao, Mạch Đinh phi thường miễn cưỡng cười cười, muốn nhận lấy bát canh gà, lại bị dì Viên đẩy ra, đặt canh gà lên bàn: "Để dì giúp, cháu mới ra viện, thân thể còn yếu."

Nói xong cầm lấy một chiếc khăn lông ngắn, giống như với trẻ con, nhét một góc khăn vào áo Mạch Đinh, Mạch Đinh muốn đẩy ra, mình chỉ bị đánh, trí não vẫn bình thường, hiện tại là thế quái nào a, tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cũng không dám nói ra: "Dì Viên, để con tự làm."

Cậu là nam tớ vẫn yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ