6. Giải cứu và cảm xúc

1.7K 161 35
                                    

Có một cậu nhóc nhỏ, nằm co ro trong bóng tối. Mong ước sẽ có ai đó đến cứu, sẽ được thấy lại ánh sáng. Nhưng dường như đã vô vọng thật rồi.

Cậu thật sự đã mất khái niệm về thời gian. Đã bao lâu từ khi ba kẻ kia vứt cậu vào nơi này chứ? Cả người đều rã rời, đồng phục trắng cũng đã nhuốm màu đỏ thẫm của máu, tóc thì bù xù như tổ quạ. Cậu đây đến ngồi dậy cũng không nổi. Nếu không ai có thể tìm thấy cậu thì có lẽ, một lần nữa có một cuộc tình lại dang dở, vì tình cảm vẫn ở đấy, nhưng người thì không.

-

Anh đầu óc rối bời, chạy quanh trường tìm nhóc. Huening Kai kể với anh rằng Taehyun mà đi riêng thì xác xuất xảy ra chuyện gì sẽ rất cao. Cố gắng tìm em ấy, cho đến khi Beomgyu tìm đến một nhà kho đựng đồ, đây là nơi cuối cùng rồi.

-Chắc chỉ có thể ở đây mà thôi.- Beomgyu lẩm bẩm, định tiến đến mở cửa thì một nhóm người đi ngang qua, vừa đi vừa nói chuyện to nhỏ với nhau.

-Biết cậu Taehyun đó mà đúng không?

-Giời, biết chứ. "Con trai cưng của mẹ yêu", tao thấy bà mẹ của thằng đó rồi. Suốt ngày lảng vảng bên mấy thằng đàn ông.

-Như thằng đó lớn lên chỉ có thể làm trai bao.

-Mà điểm nó cao phết đấy. Vượt mặt tất cả mọi người trong trường. Có khi lại quan hệ rộng cũng nên.

-Nhưng mà.. chẳng phải..

-Này, đi uống trà sữa đi!

Ba cô gái nọ liền phấn khích kéo nhau chạy đi.

Beomgyu nghe hết cuộc hội thoại ấy, quay ra nhìn theo nhóm người đang xa dần kia. Bàn tay nắm thành nắm đấm, rồi lại buông lỏng. Tự nhiên lòng lại hụt hẫng, anh bỏ đi, không màng gì đến mục đích anh đến chỗ nhà kho nữa

Đâu biết rằng, nhóc ấy..

-

Ngả lưng ra ghế, miệng ngậm cây bút, tay vắt lên trán mà suy nghĩ. Beomgyu nay có chút lạ thường. Giờ này anh đang phải chơi game, đang phải đú đởn nơi nào đó. Đến Soobin nhắn tin chào hỏi cũng không trả lời lại. Đêm nay là đêm suy ngẫm của Beomgyu rồi.

Beomgyu không nghĩ gì nhiều, sâu sa, chỉ nghĩ đơn giản rằng nhóc ấy liệu thực sự có như người ta nói. Miệng người đời nào ai biết được. Nhóc có xuất thân không tốt đẹp chút nào. Vậy mà lại vào được ngôi trường này thì quả là xuất xắc quá đi, là một kì tài. Lại đứng đầu bảng ngay khi mới vào, vậy phải chăng là giỏi quá rồi sao? Những liệu câu chuyện sau đó thì thế nào? Liệu có quan hệ? Đút lót? Đâu ai biết được. Nhưng một chuyện rằng anh đã khẳng định sẽ ghét nhóc ấy mãi, sẽ đì nhóc ấy xuống và cạch mặt nhóc. Có lẽ đã không thể thực hiện được. Vì anh nghĩ

Anh đã yêu một thằng con trai mà mình ghét cay ghét đắng rồi


"Alo Soobin à." Anh dựa lên thành ngoài ban công, áp điện thoại vào tai và bắt đầu cuộc trò chuyện với đằng đó.

"Này! Sao tao nhắn tin mày không rep?! Mày biết tao cho mày thế nào không?!!!"

"Mày bình tĩnh đi. Tao ổn mà."

[beomhyun] from haters to loversNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ