Chương 31 : Tránh Xa Lão Bà Tôi Ra

2K 116 7
                                    

Khiết Thần xuất viện trở về nhà của bọn họ. Hắn hôn mê tận hai năm mà công ty vẫn đang trên đà phát triển là nhờ sự quản lí của Lăng Thiên và Tử Ân cộng thêm có Vưu Đằng. Lạc Yên và Duẫn Hàm thì lâu lâu cũng có giúp đỡ.

Hơn nữa trong hai năm nay Tử Ân một tay nuôi con, một tay chăm sóc hắn lại còn phải học thêm về lĩnh vực kinh doanh đủ kiểu nhằm duy trì công ty. Khỏi nói đã đủ hiểu hai năm qua hắn mê mê mang trên giường là do một tay Tử Ân đảm nhiệm, đủ biết Tử Ân của hắn đã chịu biết bao nhiêu là cực khổ.

" Oa oa oa oa ..." Tiếng trẻ con nằm trong nôi khóc nức nở lên, chắc là giật mình tỉnh dậy.

Khiết Thần đang bận xem tư liệu về các dự án công ty cũng phải dừng tay lại, nhìn xuống đứa bé trong nôi hắn cẩn thận bế lên vỗ vỗ hòng để bảo bảo nín.

Tử Ân trong bếp đi vội ra, vừa tháo tạp dề vừa nói :" Anh bận như vậy lại phải trông con phụ em, vất vả cho anh rồi "

Tử Ân đi đến hôn mặt hắn một cái coi như phần thưởng cho hắn, tay bế đứa bế từ tay Khiết Thần :" Bảo bối chắc là đói rồi baba cho con uống sữa nha "

Cậu ngồi xuống sofa , tay định vén áo lên thì chợt rùng mình nhìn về phía Khiết Thần, hắn đang nhìn chằm chằm cậu làm cậu không khỏi lo lắng :" Anh không tiếp tục làm việc à ?"

Hắn lắc đầu, khoanh tay ngồi tựa ra sau , cười cười nhìn cậu :" Anh xem em cho con bú thế nào "

Tử Ân đỏ mặt, quay lưng về phía hắn, bắt đầu vén áo lên, bầu vú hơi tròn tròn nhô lên không quá to nhưng cũng không xem là nhỏ, bắt đầu tiến hành cho bảo bảo uống sữa.

Khiết Thần không biết từ lúc nào đã ở ngay sau cậu, từ phía sau đưa tay vén bên áo còn lại của cậu lên, sờ sờ bên trong. Khiết Thần hơi giật giật mắt, đi vòng ra phía trước :" Ngực em to lên rồi này "

Tử Ân mặt đỏ như trái ớt chính :" Thật ra...lúc mới sinh bảo bối sữa ít nên em đã hỏi Duẫn Hàm, anh ấy nói có thể cải tạo cho em có sữa nhiều hơn, nên em đã thử..."

" Ồ "

" Lúc đó ngực em chưa to như vậy "

Khiết Thần nhếch môi :" Ý em là cải tạo sữa xong nó dần to lên "

Tử Ân gật gật đầu.

Khiết Thần cười tà ngồi xuống trước mặt cậu, há miệng ngậm lấy bên còn lại mút mút.

" A,...Khiết Thần ...."

" Thơm thơm...ngọt ngọt..."

Tử Ân đỏ mặt :" Anh chẳng lẽ vô liêm sỉ tới nổi dành sữa của con hả?"

Khiết Thần giơ khóe môi, hôn lên đôi môi của cậu, lưỡi hắn vói vào bên trong khoang miệng của cậu, tiếng nước lách chách. Tử Ân cảm nhận được mùi thơm nhàn nhạt trong khoang miệng còn có chút ngọt ngọt . Chính là là cậu được Khiết Thần đút sữa của cậu cho cậu uống.

Dứt nụ hôn nồng cháy, Khiết Thần hôn lên cái má đang đỏ ửng của người kia rồi tiếp tục đi đến bàn ngồi xuống làm việc.

Tuy rất muốn động tay động chân với cậu nhưng giờ chưa phải lúc, bảo bối của bọn họ chưa có ngủ, mà không ngủ sẽ rất là phiền phức.

[ Đam mỹ ] (HOÀN) ĐÃ BAO LÂU, EM... KHÔNG KHÓC Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ