Edit: Hoa Hồng Đào
"Không sai, tôi có cài định vị trong điện thoại của anh ta mà theo đến. Ông Liêu, nếu đã gặp, ông không ngại trước tiên nên tính toán món nợ ám sát với tôi sao?"
Câu nói này thật ra bao hàm rất nhiều ý tứ, có thể hiểu Đường Lẫm cài định vị trong tình huống La Tiểu Xuyên đã biết, cũng có thể hiểu hắn bố trí thiết bị theo dõi trong tình huống La Tiểu Xuyên không hề hay biết.
Có điều Liêu Văn Khải vốn đã nghi ngờ La Tiểu Xuyên là nội gián, lời nói đơn giản như vậy chính là xác nhận nghi ngờ của gã.
Bây giờ La Tiểu Xuyên đã biết tại sao mình lại bị hoài nghi, không ngờ kẻ truy sát Đường Lẫm trước kia chính là Liêu Văn Khải, mà mình lại cứu hắn... nhưng, nửa câu trên là có ý gì?
Đầu y đau như muốn nứt ra, có nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra một lý do tốt hơn để giải thích ý tứ trong nửa câu nói kia, hết thảy đều hướng về một ý, Đường Lẫm đã lợi dụng y theo dõi Liêu Văn Khải, bây giờ lại lợi dụng y phải gánh tội phản bội.
Y nở nụ cười cay đắng, thế nhưng cổ họng chỉ phát ra âm thanh "hừ hừ" quái dị.
Nếu như không bị ái tình làm cho ngu muội, thì sao y sẽ không phát hiện ra nhiều kẽ hở như vậy, bây giờ ngẫm lại, Đường Lẫm ngay cả việc giúp y dọn dẹp qua loa hắn cũng không làm, thì sẽ bởi vì lo lắng không tìm được y mà đưa điện thoại cho y sao?
La Tiểu Xuyên càng nghĩ càng thấy bản thân thật con mẹ đáng bị lừa, một kẻ tàn bạo gặp một người sẵn sàng chịu hành hạ, trách ai được đây!
"Ha ha, Đường Lẫm, tao và mày đều lăn lộn trong hắc đạo, liền nói trắng ra đi. Lần trước đúng là tao động thủ, nhưng lần này chính mày tự tìm tới cửa không phải sao?" Liêu Văn Khải nhún nhún vai, cố ý bày ra dáng vẻ bất đắc dĩ: "Nếu mày muốn cướp hàng trong tay tao, thì đó chính là cái giá mày phải trả."
Ý tứ chính là: Đường Lẫm tự mình tìm chết.
Đường Lẫm cũng không nổi giận, im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi: "Liêu Văn Khải, ông có biết tại sao năm đó cha tôi đem ông đá ra ngoài hay không?"
Sắc mặt Liêu Văn Khải trở nên khó coi, lúc trước gã theo bên người Đường Chính một thời gian dài, hơn nữa dựa vào chút đầu óc tâm cơ mà sống rất thoải mái. Không ngờ có một lần gã giở trò, xui xẻo bị Đường Chính phát hiện. Đường Chính tuy không tra tấn gã, nhưng chẳng chút lưu tình mà đá gã khỏi băng đảng, từ chối nhận gã là đàn em. Chuyện này đối với kẻ kiêu căng ngạo mạn như gã mà nói, không thể nghi ngờ là một sự sỉ nhục lớn, vì vậy đã nhiều năm trôi qua, gã vẫn không buông tha âm mưu tự tay trừ khử Đường gia.
"Kiêu căng tự phụ, lòng tham không đáy, không biết thỏa mãn, dựa vào mấy trò mánh khoé mà vọng tưởng có thể chiếm lấy vị trí lão đại." Đường Lẫm dừng một chút, lạnh lùng nói tiếp: "Ông luôn cho rằng mình thông minh, thật ra chút mánh khoé của ông người khác đều biết. Cha tôi nhìn ra ông không có năng lực kia, nếu không đã sớm cho người làm thịt ông, nếu không phải như vậy ông cho rằng ai sẽ giữ một kẻ phản bội hai mặt bên cạnh mình?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/edit] Nhặt được một nam nhân
RandomTác giả: Nhất Chích Tây Qua Đại Hựu Viên Edit: Hoa Hồng Đào Design bìa: Kitto Katto Số chương: 46 chương + 02 phiên ngoại Nguồn: Cộng đồng Raw + QT Đam Mỹ ======== Hiện đại, hắc bang, hành động, cường cường, niên hạ công, trước ngu ngốc sau phúc hắc...