Chương 12_ Vĩ Thanh

195 18 2
                                    

Vừa cho thỏ con ăn xong, thấy Ngụy Vô Tiện đang ngồi nghiêm túc nghiên cứu dây bình an trên tay, thấy anh bước vào, hắn nghiêm chỉnh ngồi thẳng lưng.

“Lam Trạm, anh tới đúng lúc quá, nút kết này cởi kiểu gì vậy? Anh cởi ra giúp tôi được không?”

“Vì sao?”

“Ấy ấy, anh đừng tức giận, chính là… chính là…” Ngụy Vô Tiện ngẩng đầu nhìn Lam Trạm, thấy anh nhăn mày vội muốn giải thích, nhưng lời đến cửa miệng rồi lại chẳng thể thốt ra, cứ lắp bắp không ngừng.

“Anh đừng có dùng sợi dây này trói tôi lại, tôi… tôi không cần.” Dứt lời mặt

Nghe lời giải thích của hắn, u ám trên mặt anh mới tản ra một chút, bước tới gần Ngụy Vô Tiện vừa cởi nút kết vừa nói: “Tôi thấy em rất thích thứ này.” Mặt Ngụy Vô Tiện đỏ bừng, tỏng lòng thầm nghĩ, đúng là da mặt có thể đổi cho nhau mà, Lam Trạm dạo này mặt càng ngày càng dày, còn da mặt hắn càng lúc càng mỏng, động tí là đỏ ửng.

“Nhưng đây là dây bình an, nếu em không muốn đeo trên tay vậy thì mang trên chân vậy.” Dứt lời anh liền cúi người buộc dây lên cổ chân hắn, Ngụy Vô Tiện lại cảm thấy có chút bất an. (Play tình thú =))))

Quả nhiên, buổi tối nhận từng đợt tấn công của Lam Trạm, Ngụy Vô Tiện giữ không nổi, hai chân hắn bị anh buộc lại, tiếp tục miệt mài làm việc khiến Ngụy Vô Tiện sợ đến tái mặt.

Hôm sau thức dậy, eo hắn không những xót mà chân cũng run đến đứng không nổi, cho nên, dây bình tốt hơn là nên buộc ở cổ tay.

Hai người lăn lộn chán chê ở nhà cả tháng, Lam Trạm vẫn phải về công ty. Tuy rằng mỗi ngày sớm đi sớm về, trước khi Ngụy Vô Tiện rời giường trở lại nhưng thi thoảng  lúc Ngụy Vô Tiện thức dậy cũng không thấy anh ở nhà, hắn cũng ngốc ở nhà, chơi với thỏ con, ngồi trông mong Lam Trạm sớm về.

Hôm nay thức dậy cũn theo thói quen ngồi ngây người, lũ thỏ cũng theo thói quen mà ngốc cùng hắn một lúc, đi loanh quanh một hồi,chán đến nỗi hắn muốn lên giường tiếp tục nướng, nhưng vừa vào phòng lại nhớ đến thư phòng bí mật của Lam Trạm. Hắn quyết định mở mật mã, vào phòng xem ảnh.

Đứng cười ngốc một hồi, hắn ngồi lên ghế dựa, vắt chân chữ ngũ cười ngô nghê, không ngờ chân lại đụng vào một quyển sổ. Quyển sổ rơi xuống, mấy tờ giấy kẹp trong đó cũng rơi ra.

Ngụy Vô Tiện lẩm bẩm: “Tiểu cũ kỹ (古板) chẳng gọn gàng gì cả.” Vừa cúi người nhặt lại sổ cùng giấy tờ đặt lên bàn, hắn lại thấy nét bút mạnh mẽ hữu lực của Lam Trạm trên tờ giấy: “Giang Yếm Ly, bệnh viện Giang Tân, khoa nội khu 2 giường 7.”

Ngụy Vô Tiện cảm thấy vô cùng khó hiểu, Tiểu cũ kỹ viết số phòng bệnh của chị làm gì vậy, a, tại sao Tiểu cũ kỹ lại biết số phòng bệnh của chị?

Lật tiếp mấy tờ, lại thấy một trang đầy nét chữ thanh tú, chắc là chữ của phụ nữ, nhìn nhìn chút, đây rõ ràng là công thức canh củ sen hầm xương, hơn nữa viết rất tỉ mỉ, củ sen cần to như nào, xương nấu trong bao lâu mới cho củ sen rất chi tiết, Ngụy Vô Tiện nghiêm túc nhìn, chữ này, giống chữ của … chị?

[ Ma Đạo Tổ Sư_ Đồng Nhân Văn] Tổng Đài Bá Đạo Yêu Thương TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ