PN2: 🍑Chuyện thường ngày🍑

4.8K 288 1
                                    

Buổi sáng của vợ chồng họ Lee họ Na thường như thế này.

Tiếng chuông đồng hồ báo thức vừa kêu tiếng đầu tiên, trời tờ mờ sáng, Lee Jeno luôn đi trước một bước, tắt nó trước khi âm lượng của đồng hồ báo thức xuyên qua đại não.

Dĩ nhiên, sau đó hắn chắc chắn sẽ không rời giường ngay. Mặc dù Lee Jeno có ngoại hình giống Samoyed, nhưng vì sống chung với mèo trong một thời gian dài liền bị dính thói quen của mèo. Mà cổ của Jaemin chính là nơi tốt nhất để mèo liếm nha. Sống mũi cùng hơi thở nóng hổi của Lee Jeno khiến Na Jaemin chỉ cảm thấy ngứa ngáy, nửa tỉnh nửa mê tát vào mặt Lee Jeno.

"Anh có thể đừng liếm em nữa không?"

"Em dậy rồi?" Lee Jeno đóng dấu một nụ hôn sâu trên môi Na Jaemin, lâu hơn cẩn thận hơn trước, một nghi thức mỗi sáng đều phải làm.

Na Jaemin không phong độ chút nào liếc mắt, giọng nói mang theo chút khàn khàn vì mới tỉnh. Trong thời kỳ mang thai, khuôn mặt cậu có một ít thịt hiếm có. Lúc này, má tròn ngon hơn trong mắt Lee Jeno. Lee Jeno không kìm nén ham muốn của mình, ló đầu hôn nhẹ hai má mềm mềm.

"Em ngủ tiếp đi.", ngẩng đầu lên vẻ mắt thỏa mãn, quay người xuống giường, "Anh đi nấu ăn", trước khi tới cửa lại quay lại, cúi xuống hôn lên bụng hơi nhô của Na Jaemin.

"Bảo bối ngoan, ngủ với ba nhé."

Khi Lee Jeno mở cửa phòng trẻ em, rèm cửa sổ màu xanh cũng không thể chống đỡ dưới cái nắng sáng, cả phòng tràn ngập ánh nắng. Chiếc giường trẻ em màu ngà được phủ bằng những tấm vải cùng màu, tấm chăn phồng lên một cục tròn nhỏ đang dãy dụa.

Vén chăn lên để cho ót của Lee Jewoo cảm nhận ánh nắng mặt trời buổi sáng, thuận tiện nhào nặn cái mông nhỏ, loạt hành động này Lee Jeno cực kỳ thành thạo. Hắn bế Lee Jewoo trên vai, đi vào phòng tắm. Vắt kem đánh răng có vị dâu tây lên bàn chải đánh răng của trẻ em, mở nước trong bồn rửa, cuối cùng để Lee Jewoo tự rửa mặt.

Bồn đá cẩm thạch lạnh lẽo đánh thức Lee Jewoo. Bàn tay ụ thịt của bé cầm bàn chải đánh răng, "Chào buổi sáng, cha", dùng tay kia dụi mắt nhanh chóng hạ xuống.

"Buổi sáng tốt lành." Lee Jeno vẫn còn vươn vài giọt nước trên mặt. Hắn nheo mắt nhìn con trai, "Không nên dụi mắt, ba bảo sao."

Lee Jewoo từ từ chải hàm răng nhỏ. Bé đã năm tuổi, nhưng bé sớm biết nụ hôn chào buổi sáng của ba là điều quý giá nhất trên thế giới này. Với sự giúp đỡ của Lee Jeno, bé nhổ kem đánh răng, súc miệng. Lau mặt bằng khăn.

"Được rồi, đi gặp Ba nào!"

Na Jaemin hoàn toàn tỉnh táo khi Lee Jewoo mở cửa phòng ngủ. Sau khi tận hưởng đủ cục bột nhỏ nũng nịu trong vòng tay mình, Na Jaemin nâng mặt Lee Jewoo, bóp lấy bóp để má bánh bao.

"Bảo bối, buổi sáng tốt lành!"

Đôi mắt của Lee Jewoo dõi theo ánh mắt của Lee Jeno, mỉm cười như một con mèo, giọng nói của bé rõ hơn so với lúc nói chuyện với Lee Jeno.

"Ba buổi sáng tốt lành! Yêu ba lắm!"

Tất nhiên đây là lúc bình thường.

Hôm nay thì khác, hôm nay là ngày thứ hai của năm mới.

𝐍𝐨𝐌𝐢𝐧, 𝐌𝐚𝐫𝐤𝐇𝐲𝐮𝐜𝐤 ❥ 𝐁𝐞̣̂𝐧𝐡 "𝐓𝐈̀𝐍𝐇"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ