Joohyun ôm lấy Yerim từ phía sau, dụi mũi lên vai em rồi cảm nhận mùi thơm dễ chịu quanh quẩn trên áo em. Không biết từ lúc nào, ở bên Kim Yerim lại thoải mái đến vậy.
- Chị yêu em.
- Em biết rồi.
Yerim trả lời, tiếp tục hí hoáy với trò chơi trên điện thoại. Dạo này em không chơi mấy trò bắn súng ồn ào nữa, em chuyển sang chơi mấy trò nhà hàng dễ thương hơn nhiều. Thấy Joohyun im lặng không nói gì, Yerim quay sang hôn nhẹ lên má chị rồi nói:
- Em cũng yêu chị.
Đồ khùng này dạo này biết sợ chị giận rồi đó. Joohyun siết chặt cái ôm, áp mặt vào lưng em, cảm giác ấm áp làm chị muốn lăn ra ngủ thêm giấc nữa dù chỉ vừa mới dậy được một lúc.
Tiếng trò chơi trong điện thoại của Kim Yerim dừng lại. Em trở mình rồi ôm lấy chị, mùi hương của em, hơi ấm của em, cả sự êm ái của em nhanh chóng bao bọc lấy Joohyun. Chị khúc khích một tiếng cười nghe rõ trẻ con, rồi Joohyun nhấc người dậy, kéo tay Yerim xuống rồi kê đầu lên.
- Như vậy em sẽ bị tê tay đó.
- Kệ em.
Joohyun trêu em, nhưng nhướn lên hôn phớt lên môi em thay cho lời xin lỗi. Yerim không nói gì, chỉ nhìn chị bằng ánh mắt thật dịu dàng rồi cười tít cả mắt.
- Kim Yerim cười trông hiền thật đấy.
- Em hiền lành thật mà!
- Em là kẻ xấu xa nhất trên đời.
- Vì đánh cắp mất trái tim của chị sao?
Yerim hỏi, rồi tự thấy sến quá nên chun mũi rồi phá lên cười. Thật ra Joohyun thấy chẳng sến lắm đâu, chỉ là nói ra từ miệng Kim Yerim thì thật kì cục.
- Nhưng chị cũng có được trái tim của em, không phải sao?
- Vậy thì chị cũng xấu xa.
Yerim trả lời, đưa chị sát vào em hơn rồi lại hôn mấy cái liền lên mặt chị. Joohyun đưa tay đẩy em ra nhưng thật ra cũng chẳng ghét tí nào.
Yerim hay nghĩ rằng em không đủ tốt với chị, em luôn cho rằng mình không quan tâm chị vừa đủ, cũng chẳng biết chăm sóc người khác thế nào, lại còn hay nhăn nhó cãi cọ với chị, thậm chí còn chẳng ngọt ngào. Yerim rất sợ một ngày nào đó chị sẽ đột ngột chia tay em rồi đến với một con người hoàn hảo, tuyệt vời nào đó.
- Yerim đừng lo lắng vớ vẩn nữa được không?
- Sao cơ?
- Đừng lo lắng rằng chị sẽ hết yêu em nữa, đừng lo rằng chị sẽ thích người khác hơn em, đừng lo lắng trước những gì người khác nghĩ về mọi thứ nữa. Tụi mình biết là được rồi!
Hai tuần trước, Joohyun đã kéo em đi chơi cùng nhóm bạn của chị. Yerim chẳng thích họ tí nào đâu, em nói rằng họ không hợp style của em. Rồi khi Joohyun đứng dậy đi thanh toán, một người bạn đột nhiên hỏi em:
- Em yêu Joohyun cỡ nào vậy?
- Sao lại hỏi vậy? - Yerim hỏi ngược lại, rồi sau đó em suy nghĩ câu trả lời thật nghiêm túc - Em yêu Joohyun nhiều hơn số tóc trên đời này.