Tiết Lệnh Vi thấy y đến gần mình, lưng đã dán lên cây cột lạnh lẽo, không thể lui về phía sau được nữa.
Triệu Duật khuỵu gối ngồi xổm trước mặt nàng, thấy nàng như chim sợ cành cong, liền cầm lấy một bàn tay đang run rẩy của nàng.
"Đứng lên." Y nhàn nhạt nói.
Tiết Lệnh Vi kháng cự rút tay về, nàng chưa bao giờ nghĩ tới mình lại sợ hãi khi nhìn thấy gương mặt này như hôm nay - một gương mặt giống như Tu La làm nàng sợ hãi. Nàng cúi đầu, ép mình phát ra âm thanh: "... Ngươi không phải Triệu Duật."
Ngoại trừ gương mặt này, nàng không nhìn thấy một chút bóng dáng nào của Triệu Duật trên người y.
"Là ta."
"Triệu Duật sẽ không giết người." —— Sẽ không lạnh băng khi đang nói chuyện hay nhìn nàng như thế, sẽ không sát ý đầy mình không chút ôn nhu, cũng sẽ không làm nàng cảm thấy sợ hãi như thế.
"Ta vẫn luôn giết người." Giọng Triệu Duật bình tĩnh: "Ở nơi nàng không nhìn thấy, ta đã giết rất nhiều người."
Sao Tiết Lệnh Vi có thể tin nổi, cái người nàng mỗi ngày xem như ánh trăng này, thật ra đã sớm máu me đầy người ——
Triệu Duật đứng dậy, nói tiếp: "Hôm nay ta tới, thật ra là muốn chấm dứt với nàng. Tuy ta và Trưởng công chúa không đội trời chung, nhưng mấy năm nay nàng đối đãi ta không tệ, ta sẽ không đem sai lầm của mẫu thân nàng giận chó đánh mèo với nàng, ta sẽ không giết nàng, cũng sẽ không để bất cứ kẻ nào giết nàng, tiền đề là sau này nàng phải luôn an phận thủ thường."
"Cho nên, mấy năm nay ngươi cố ý ở lại phủ Công chúa, làm nô tài của ta?" Tiết Lệnh Vi ngẩng đầu nhìn về phía y: "Ngươi vẫn luôn gạt ta?"
"Đúng." Triệu Duật không phủ nhận, "Án xử oan của Hoàng thái tử đã được giải, không lâu sau, triều đình sẽ đổi chủ." Y ném thanh kiếm vào lòng nàng: "Nếu nàng muốn báo thù vì mẫu thân nàng, không cần chờ sau này, hiện tại có thể giết ta."
Tiết Lệnh Vi giật mình, trầm mặc hồi lâu, run rẩy cầm chuôi kiếm, trên đó còn vương hơi ấm trong tay Triệu Duật.
Dừng một chút, nàng hỏi: "Ngươi cũng là người bị hại trong án xử Hoàng thái tử năm đó?"
Triệu Duật cam chịu.
Tiết Lệnh Vi thở dài: "Mẫu thân ta vì quyền lợi đã giết rất nhiều người, có cục diện hôm nay, cũng là nhân quả." Nàng đứng dậy, trả lại kiếm cho Triệu Duật: "Nếu là thế, ngươi cũng báo thù xong. Ta không biết giết người, không dùng được thứ đồ lấy mạng người này, cho nên.. xem như thanh toán xong đi."
Triệu Duật trầm mặc một lát, lấy lại thanh kiếm trên tay nàng: "Một khi đã như vậy, thanh toán xong."
Tiết Lệnh Vi rất rõ ràng cái thanh toán này xong, chính là từ đây phân rõ khoảng cách với y, chỉ còn là người lạ, những gì trong quá khứ, tất cả hóa thành mây khói giữa biển trời tội nghiệt và nợ máu.
"Nàng đợi ở đây, đừng đi ra ngoài, chờ kết thúc rồi sẽ có người tiếp nàng về Vương gia." Triệu Duật xoay người, đi hai bước lại bỗng nhiên ngừng lại.
"Đã từng có người nói với ta, nàng rất khác biệt, bảo ta vào thời điểm mấu chốt phải bảo vệ nàng một mạng."
Tiết Lệnh Vi mờ mịt nhìn bóng lưng của y: "Cái gì?"
"Không có gì." Triệu Duật không nói tiếp: "Nàng nên may mắn, nàng và mẫu thân nàng không giống nhau."
Sau đó, Triệu Duật một lần nữa đội đấu lạp lên, biến mất trong màn mưa.Sau khi Tiết Lệnh Vi bị tiếp về Vương gia, liền nhận được một thánh chỉ.Tuy nàng đã xuất giá, không còn mối quan hệ nào với Trưởng công chúa, tránh được kết cục bị ban chết. Nhưng nàng lại bởi vậy mà bị phế thành thứ dân, Vương Tế Tửu cũng bị cắt chức, cả nhà bị trục xuất khỏi kinh thành, cùng nhau sung quân ở Phúc Châu, không được trở lại kinh thành lần nào nữa.
Vương Tế Tửu nhận được thánh chỉ, đương trường phát tác bệnh tim, chết bất đắc kỳ tử.
Qua loa làm tang sự cho Vương Tế Tửu, Tiết Lệnh Vi liền cùng Vương Thế Nhân và bà bà Vương Trần thị khởi hành đến Phúc Châu.
Ngắn ngủn mấy ngày, Tiết Lệnh Vi từ quận chúa cao cao tại thượng, cẩm y ngọc thực, biến thành phụ nhân kinh thoa bố váy.
Vào ngày rời kinh, bọn họ ngồi trong xe ngựa, hai bên đường vây đầy bá tánh xem diễn, khe khẽ nói nhỏ.
Vương Trần thị nghe bên ngoài ồn ào, oán hận trừng Tiết Lệnh Vi đang ngồi đối diện bà. Bà làm phu nhân nhà quan đã quen, đâu chịu nổi ủy khuất như vậy? Tất cả những điều này đều là do cưới sao chổi này.
"Thật là đen đủi! Không biết đời trước Vương gia chúng ta đã tạo cái nghiệt gì!"
Đối với Vương Trần thị trong tối ngoài sáng nhục mạ, Tiết Lệnh Vi ngoảnh mặt làm ngơ.
Ra khỏi cửa thành, tiếng ồn ào càng ngày càng xa, Tiết Lệnh Vi mới xốc lên rèm vải một chút, nhìn kinh thành xa dần hút bóng.
Đây hẳn là lần cuối cùng nàng thấy kinh thành rồi, nàng sẽ không còn cơ hội trở lại nữa.
Cái nơi phồn hoa lại có vô số thị phi này, rời đi là tốt. Nàng đã từng là quận chúa cao quý nhất trong tòa hoàng thành này, nhưng sau này, tất cả mọi thứ trong tòa hoàng thành ấy, đều không còn liên quan gì đến nàng nữa.
Vương Trần thị thấy nàng thăm dò nhìn ra ngoài, âm dương quái khí cười lạnh một tiếng: "Đã như vậy rồi còn lưu luyến gì nữa chứ? Sau này ngươi chỉ là con dâu Vương gia ta, đừng hòng dùng cái điệu bộ quận chúa kia với ta nữa!"
Tiết Lệnh Vi không để ý đến bà ta.
"Hắc ngươi chết.."
Vương Thế Nhân thấy Vương Trần thị sắp phát tác, nghĩ đến kế tiếp có thể sẽ không chịu dừng lại, liền cảm thấy đau đầu, vì thế ngăn lại: "Nương, bỏ đi, người ngừng nghỉ một chút! Còn ngại chuyện này chưa đủ lớn sao? Có chuyện gì về rồi lại nói."
Hắn cũng không phải tốt bụng nói chuyện giúp Tiết Lệnh Vi, chỉ là không muốn nghe Vương Trần thị cãi nhau trong một chỗ chật hẹp thế này, cái tiếng đó hắn thật sự chịu không nổi.
Vương Trần thị là một phu nhân mồm mép lợi hại, nhưng nghĩ đến lời nhi tử nói đêm qua, cũng ép sụ bực tức này xuống.
Bà đánh giá Tiết Lệnh Vi từ trên xuống dưới. Tuy nha đầu này làm khổ Vương gia bọn họ, không có giá trị gì, nhưng ít nhất nối dõi tông đường hẳn là vẫn là được.
Chờ tới nơi rồi, phải bảo nhi tử bà dùng bạo lực, sớm ngày khiến nha đầu chết tiệt kia hoài con nối dõi của Vương gia bà!
* * *
Đăng độc quyền tại dembuon.vn và wattpad
![](https://img.wattpad.com/cover/214687042-288-k219609.jpg)
YOU ARE READING
[Edit] Nàng thiếp của hoạn quan - Ninh Lạc Vân
RomanceTên truyện: Nàng thiếp của hoạn quan Tác giả: Ninh Lạc Vân Edit + Beta: Mi An Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, cung đình hầu tước, 1x1, HE, tình cảm Số chương: 94 chương + 1 phiên ngoại (đang chỉnh sửa) Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng bản e...