~~~~9 A.M~~~~
Hôm nay là chủ nhật aii có thể bắt tui đi học cơ chứ? Haiz biết là chủ nhật nên tối qua tận 1h tui mới có thể chợp mắt,mà cũng có sao rõ ràng nay là chủ nhật mà, thôi đi ngủ tiếp—tôi nghĩ thầm
~~~Reng reng reng~~~
Định chợp mắt ngủ tiếp thì điện thoại reng lên inh ỏi khoảng 2-3 lần, chẳng thể chịu nổi nữa tôi bực mình ngồi dậy thì thấy số lạ,coi như vô hình, thuận tay vứt điện thoại sang chỗ khác
Khoảng 10p sau , nó lại reo lên cũng chính là số đó, tôi định bắt máy để chửi cho tên quấy rối kia một trận vì dám phá giấc ngủ của tôi thì đầu dây bên kia đã "nhanh nhẹn" hơn
Lâm Minh Triệu!!!!!!!
Làm gì mà tận phút này mới nghe máy của tôi ??
Em có biết là tôi chờ e nãy giờ không hả cái tên thối tha kia!!
.....
Một "cơn mưa lời khen" bất ngờ đổ ầm vào đầu tôi, trong khoảng thời gian im lặng lắng nghe bên kia "nói" thì tôi cũng đã định hình được đây là GVCN của tôi –cô Phương Hoàn Gia Mẫn nhưng ở thời điểm đó cứ như là sư tử hà đông í, thật đáng sợ.
Ơ ơ e xin lỗi vì không nghe máy của cô sớm hơn—tôi trả lời khi đã bắt đầu nhận thức lại được
Nhưng lý do gì đã khiến cô gọi cho e trong khi hôm nay là chủ nhật mà?chúng ta đâu nhất thiết phải gặp nhau đâu cô
Đúng,hôm nay là chủ nhật bởi vì là chủ nhật nên chúng ta mới rảnh để có thể ôn tập cho nhau chứ
Ôn tập gì nữa? chẳng phải là vừa tựu trường à? Thi HK1 còn xa lắm cô ơi—tôi thắc mắc hỏi
em giả ngu với tôi đấy à? mấy bạn thì không nhưng với e thì có, chẳng phải cô đã phổ biến cho e về cuộc thi Toán để đại diện cho lớp rồi sao—cô trả lời
Haiz phiền phức thật đấy—tôi tự nói cho đủ mình tôi nghe được
Vâng.. vậy giờ nên như nào vậy cô?
Tức nhiên là đi học để ôn tập rồi,tên ngốc này
Haiz dạ khi nào? để e còn "vinh hạnh" để đi chuẩn bị
Hmmm bây giờ đi
Oiii me oiii cô ơi lại sao thế? Bây giờ? ,e còn chưa VSCN hay ăn uống gì cả-- tôi ngạc nhiên khi nghe cô nói
Thì e có thể đi VSCN ngay bây giờ dầu gì tôi cũng chờ e để làm công việc của mình
E đi đi, khoảng 15p nữa tôi sẽ gặp e ở quán cafe A trên đường X đấy , nhớ là nhanh cái chân lên đó—cô trả lời
Ơ nhưng mà xe em đã hư rồi,15p sao e có thể đi tới đó kịp cũng đâu có gần lắm đâu thưa cô—tôi trả lời khi sực nhớ ra xe mình đã bị hư được hai hôm mà chưa đi sửa vì tuii cũng khá lười cho việc đó
Vậy thì càng tốt, 15p đó cho e chuẩn bị, tôi sẽ đến tận nhà e—nói xong cô vội vã tắt máy mặc kệ lời tôi gọi
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách Hợp] Ê Học Trò!Con Khóc Kìa
Krótkie OpowiadaniaCô già rồi đó ,để e nuôi cô cho!!