Warning: OOC
_
Nezuko em hé mắt nhìn qua kẽ thưa của hộp gỗ.
Giữa đêm đen mịt mờ, khi em còn chưa kịp nhìn thấy gì, mùi máu tanh đã xộc lên khứu giác em, hay chính xác hơn, cái vị tanh tưởi ấy đặc quánh trong không khí.
Em biết, lại là một trận chiến nữa. Lại là một lần trong bao đêm em tỉnh dậy giữa chiến trường, giấu kín mình trong chiếc hộp gỗ tại một góc khuất tầm nhìn. Đón em từ cơn mơ màng là kim loại xé gió nghe lạnh buốt, không phải trên nhịp bước chân dập dìu và vững chắc của anh trai.
Bất chợt, Nezuko nhận ra có mùi hương gì dịu dàng và quen thuộc lắm, tựa như những hạt bồ công anh, len lỏi trong cái nhơ nhớp và lờm lợm của máu quỷ.
Trước mắt em xuất hiện một góc haori vàng. Sắc màu tươi rói như ánh dương li ti nhỏ giọt xuống hố sình đen đúa. Kéo theo ánh sáng của chốn thiên đường hạ xuống nơi em.
Gió đêm luồn qua tà áo, vờn quanh mái tóc mềm màu nắng. Cơ thể trong bộ đồng phục Sát Quỷ đứng che khuất tầm mắt em. Tay anh nắm chuôi kiếm, tư thế sẵn sàng bất kì lúc nào cũng có thể lao vào trận địch.
Em thấy bóng lưng anh run run. Bàn tay siết chặt thanh kiếm cũng run theo. Dưới ánh trăng xanh, hơi thở chưa kịp bình ổn của anh tưởng như cô đọng lại, có thể thấy bằng mắt thường.
Anh đang rối loạn, bởi nỗi lo âu.
Lũ quỷ ngoài kia trông anh khác nào con thú non tội nghiệp. Mặc cho anh can đảm dang rộng cánh tay, lấy cả thân mình che chắn, con ngươi đỏ sậm đẫm máu và tàn độc của chúng không dừng lại trên, mà dồn về phía sau, đầy thèm khát, dã tâm.
Chúng nhìn về nơi có Nezuko.
Em giật mình. Thứ ánh nhìn tà ác ấy khiến em như có con dao sắc kề bên cổ, bản năng của em đem cảm giác chẳng lành cuộn trào, bao kín tâm trí.
Nezuko lặng người.
Khi em cố nén chặt những nôn nao xuống đáy lòng, Zenitsu vốn đang trụ phía trước em đã bật đôi bàn chân, lướt qua mây mù và sương đêm, nâng kiếm chém quỷ. Đường di chuyển của anh tạo thành một tia chớp nhoáng.
Anh biến mất trong tốc độ phi thường, chỉ kịp thấy những đường chớp rạch ngang trời, xé nát từng chút từng chút một toán quỷ vốn đông đảo.
Lưỡi gươm bén ngọt không ngừng nghỉ, thoáng qua tựa cơn gió, mang dấu chấm hết cho sự sống của tội ác. Đường kiếm lưu dư ảnh vàng nhạt ấy chỉ dừng lại khi chạm tới cổ con quỷ cuối cùng còn xót lại đây.
Kiếm của anh không thể chém lìa cổ hắn.
Da thịt cứng hơn đá đột ngột chặt đường, ngay lập tức Zenitsu bị bật ngược ra, ngang với tốc độ anh chém tới.
Cơ thể chàng kiếm sĩ đập xuống nền đất khô cứng, trượt một đoạn dài đến khi đỉnh đầu anh va vào thùng gỗ. Anh chống tay đỡ người ngồi dậy, lông mày nhíu chặt bởi cơn đau rã rời. Thân thể anh xước xát và lấm lem bụi bẩn, lẫn vào máu tanh nồng đang thấm qua lớp vải. Lọn tóc vàng của anh cũng bết lại từng cụm bởi chất lỏng đỏ thẫm không ngừng rỉ ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KnY] Mặt trời lên, kí ức khảm vào sắt
Hayran KurguEm sẽ luôn sống mãi, cháy rực như ngọn lửa tình, ủ ấm trái tim tôi ___ Một tuyển tập những hồi ức xưa về thời đại diệt quỷ.