"Chị Kkura à"
"H.. Hả?"
"Em muốn nói với chị điều này" mặt Minju rất nghiêm túc. Em ấy nhìn thằng vào mắt Sakura
"Em-"
"Không được đâu"
"Hả?"
Sakura cắt ngang ngay khi Minju vừa mở lời. Minju ngạc nhiên vì mình còn chưa kịp nói hết lời
"Ý chị là sao?"
Né ánh mắt của Minju, Sakura trầm giọng xuống đáp lại
"Chị biết em định nói gì với chị nhưng chúng ta không thể đâu"
"Tại vì sao chứ? Có phải lại vì lí do ngớ ngẩn nào đấy của chị đúng không?"
Sakura không nói gì. Cô cắn chặt môi cúi xuống. Trong lòng cô cảm thấy có lỗi với Minju rất nhiều.
"Thậm chí em còn chẳng thể biết cái lí do đấy là gì nữa. Vì sao chị luôn né tránh mọi người chứ. Vì sao chị vẫn kiên quyết làm theo cái lí do vớ vẩn gì đó của chị vậy. Dù cho em đã cố gắng đến thế?"
Nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt của Minju. Sakura không biết nói gì chỉ cúi mặt hối lỗi
"Chị đúng là kẻ tồi mà, đáng lẽ em không nên kéo chị ra đây"
"Minju nghe chị đã"
Chẳng nói thêm Minju bỏ đi về phía ga tàu, Sakura chạy theo sau. Trên Tàu cả hai ngồi cùng nhau nhưng không nói một câu nào suốt cả đoạn đường. Thi thoảng Sakura quay sang nhìn Minju nhưng suốt quãng đường Minju chỉ quay mặt ra phía cửa sổ. Minju không nhìn Sakura dù chỉ 1 lần suốt quãng đường về nhà. Sakura nghĩ chắc mình đã làm tổn thương em rồi. Điều cô lo sợ cuối cùng cũng thành sự thực.
Đoạn đường về nhà với Sakura như dài cả thế kỷ vậy. Đôi khi cô định mở lời với Minju nhưng sợ chỉ càng làm em giận hơn nên lại đành im lặng
Thang máy đi dần lên trên tầng. Sự im lặng bao trùm đến đáng sợ. Sakura nhìn sang và Minju vẫn cúi gằm mặt không nói gì.
"Chúng ta chỉ là một nhóm nhạc hợp đồng tạm thời thôi. Rồi chúng ta sẽ không còn có thể ở bên nhau nữa.."
Minju giật mình khi Sakura bất ngờ lên tiếng cô quay sang. Sakura vẫn nhìn đăm đăm vào cửa thang máy
"Ting"
"Tạm biệt.. Ngủ ngon nhé Minju"
Sakura nói rồi bỏ đi về kí túc xá trước để lại Minju dõi theo bóng lưng cô khuất dần
"Chị là đồ ngốc hết thuốc chữa"
...
Thời gian thấm thoát trôi đi, Seoul tháng 9 đón những cơn mưa lất phất. Sakura lặng lẽ đón mùa về, đã hơn 3 tháng trôi qua sau ngày hôm đó. Minju từ đó đến giờ luôn tránh mặt cô, đôi khi cả hai vô tình đụng mặt nhau thì em ấy chỉ ậm ừ chào cô và cô ngập ngừng gật lại. Cảm giác như giữa hai người hình thành một khoảng cách vô hình vậy.
Thi thoảng Sakura vẫn cảm nhận được ánh nhìn của ai đó hướng đến mình nhưng khi cô ngoái mặt tìm xem đó là ai thì chẳng phải em, chẳng có ai cả. Chỉ là cô tưởng tượng ra hay sao?
![](https://img.wattpad.com/cover/220881198-288-k942771.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[MinKkura] Người con gái phiền phức
Fiksi PenggemarChào mọi người. Đây là lần đầu tiên mình viết Fic. Vì ship MinKkura mà Fanfic của hai bạn trẻ ít ỏi quá phát đói lên được nên mình viết một Fic ngắn đơn giản góp vui :D Mọi người đọc vui vẻ nha :P