8. Giọt nước mắt hạnh phúc

363 38 0
                                    

"Tích~ tắc~"

2 giờ sáng rồi. Cơn buồn ngủ bao trùm lấy Sakura nhưng cô chẳng tài nào ngủ được với cái tư thề ngồi tựa lưng vào tường trong khi có một người con gái khác gối đầu lên vai

"..."

"Hmm"

"Em chưa ngủ đúng không?"

Minju ngước lên nhìn Sakura. Cả hai đã ngồi im như thế gần một giờ đồng hồ rồi.

"Nói cho em biết đi"

"Hả?"

"Lí do khiến chị giữ khoảng cách với mọi người'

Sakura nhìn vào mắt em. Tại sao luôn như một chú mèo vậy. Luôn tò mò bám dính lấy cô, muốn biết hết tất cả về cô. Tại sao trong mắt em cô lại đặc biệt đến thế?

"Chỉ còn nửa năm nữa thôi là chị hết hợp đồng ở Hàn rồi. Chị sẽ về lại Nhật Bản, tiếp tục con đường làm thần tượng với nhóm nhạc ở quê hương chị. Chị còn hợp đồng ở Nhật đến 5 năm nữa.."

"Vậy thì sao chứ"

Im ắng một hồi Sakura lên tiếng

"Nếu như.. Chị khiến các thành viên yêu quý chị.. Khi rời xa nhau hẳn họ sẽ đau lòng lắm. Mọi chuyện sẽ không thể khác được. Hợp đồng đã bắt buộc vậy rồi chị không thể trái lệnh. Và cả chị có gia đình ở đ-"

Sakura bỗng cảm giác mình bị vật ngửa ra sàn. Cơ thể Minju đè lên người cô. Mặt cả hai đang gất gần nhau. Cô có thể thấy đôi mắt của em đang ngấn lệ chỉ trực vỡ òa ra

"Min.. Ju?"

"Đúng là cái lí do vớ vẩn hết sức mà"

Dứt lời. Minju đặt một nụ hôn lên môi Sakura. Cô bất ngờ. Đôi môi mềm mãi, quyến rũ mà cô luôn khao khát đang chạm vào cô, ngay trên đôi môi của cô.

Chỉ còn tiếng tim đập hòa vào tiếng đồng hồ tích tắc. Cô nghĩ mình phát điên lên mất. Đôi môi em ước át chạm nhẹ lên cô. Cảm giác ấm nóng tỏa ra. Mùi hương nước hoa táo êm dịu. Thứ cảm xúc mãnh liệt đang chảy trong người cô là sao chứ? Cô đã hôn nhiều người con gái khác, nhưng chưa bao giờ cảm thấy xúc động như vậy.

"Tôi đã yêu em thật rồi" cô nhắm mắt lại tạn hưởng

Minju dứt người ra. Sakura chợt tỉnh. Cô thấy em khóc, nước mắt em rơi lên mặt cô. Dù trong bóng tối cô vẫn có thể thấy mặt em đang đỏ lên vì ngại. Cô nghĩ chắc mặt mình bây giờ cũng buồn cười lắm.

Minju đứng dậy khỏi người Sakura và mở cửa chạy ra ngoài

"Em về phòng của em đây" Minju nói vội trước khi đóng sầm cửa lại

Sakura nằm bất động. Tim cô như chưa bao giờ đập nhanh đến vậy. Vì em mà cô trải qua biết bao nhiêu thứ cảm xúc hỗn độn. Lần đầu tiên trong đời cô đã yêu. Cô đã luôn nghĩ rằng mình sẽ chẳng cần tình yêu, nhưng đứa con gái phiền phức đó lại biến cô thành thế này đây

"Sao em có thể dễ thương như vậy chứ? đồ phiền phức"

....

"Cảm ơn đã đồng hành và ủng hộ chúng mình suốt hai năm vừa qua.. Chúng mình luôn yêu và sẽ cố gắng vì các WIZ*ONE.. Tạm biệt các bạn"

[MinKkura] Người con gái phiền phứcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ