22

1.1K 100 9
                                    

Nakroth đỗ đại học vào trường B, khoa quản lý kinh tế mà hắn muốn, Amily lẫn Quillen đều trở về chúc mừng hắn, nhưng cho dù như thế, hắn vẫn chưa thực sự cảm thấy vui vẻ.

Bởi vì trường B cách xa chung cư mini, cho nên hắn không thể không chuyển vào kí túc xá của trường.

Hắn đã muốn đến gặp Murad và Elisa lần cuối, nhưng khi hắn đến, căn nhà lại chỉ treo một tấm biển "Chúng tôi đang đi nghỉ dưỡng, có việc đến tìm sau! Cảm ơn!" Rồi hắn cũng đành bất lực ra về.

Hắn đến thêm vài lần, nhưng ông trời dường như trêu đùa hắn, chẳng lần nào đến, mà người ấy ở nhà.

Nakroth cứ vậy cố gắng hoà đồng với môi trường đại học, một môi trường mới mà hắn muốn làm lại bản thân để quên đi những quá khứ không vui đi.

Hắn bắt đầu cắt tóc ngắn đi, tập giao tiếp, đứng thẳng lên, hay cố gắng nở nụ cười.

Sự niềm nở của mọi người cũng khiến hắn dần nhận thức được gương mặt của bản thân có bao nhiêu thu hút.

Hắn nhận được rất nhiều lời tỏ tình, cả cùng khoá hay trên khoá, cũng được mọi người mời tham gia rất nhiều hoạt động và dự án.

Dần dà hắn trở nên nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng lớn hơn.

Con đường mới mở rộng như vậy.

Nhưng cho dù thế nào, đám con gái vẫn luôn than thở bạch mã hoàng tử của họ chẳng khi nào cười thật sự tươi cả.

Trong mỗi giấc mơ, Nakroth vẫn có thể nghe thấy tiếng cậu ngày đó vang lên trước mắt.

Cậu ấy nói "em yêu anh".

Nakroth từng cho rằng, tình yêu tuổi 17 ấy, chẳng sâu đậm như thế, hắn sẽ quên đi đoạn ký ức này sớm thôi, sẽ không phải ngày đêm suy nghĩ về cậu nữa, cậu cũng vậy, cậu sẽ quên hắn....

Sẽ nói "em yêu anh" với một người khác.

Dù là nam hay nữ.

Cũng không phải hắn....

Bỗng nhiên hắn cảm thấy.

Đau lòng.

Phải.... hắn thực sự đau lòng.

Việc hắn nghĩ có thể dễ dàng để quên, hoá qua lại chẳng hề đơn giản đến thế, mỗi lần nhìn thấy một bóng lưng giống người kia, hắn nhịn không được mà chạy tới muốn nhận danh.

Lâu dần, hắn cũng nhận ra, sao mà hắn thèm được nhìn thấy cậu đến thế.

Thèm được nhìn cậu cười nói.

Thèm được cậu quan tâm.

Giây phút Nakroth còn đang đau đớn nhận ra thực sự thích một người là thế nào, trung học phổ thông cũng đã bước vào giai đoạn ôn thi đại học.

Khác với vẻ lấc cấc ngày trước, Valhein hiếm khi mà lại nghiêm túc ngồi đọc cả một quyển sách văn học.

- "Ô hô, tưởng không muốn làm người"

Murad ở bên tu sữa, hênh hoang nhìn y.

- "Học thôi, không để bị đánh gãy xương sườn như mày cũng mệt"

[NakrothxMurad] Ngủ một giấc! Chiến lược hạ gục lão công!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ