Chương 1600 : Điện Hạ Nuông Chiều(2)

1.5K 79 4
                                    

Minh Thù cùng Thái tử điện hạ đều bị giam trong một gian phòng, đối phương tựa hồ đang chờ người nào tới, tạm thời sẽ không xuống tay với bọn họ.

Gian phòng ngay cả giường cũng không có, chỉ có một đống cỏ khô.

Trừ cánh cửa kia cũng không có cửa nào khác.

Đám người kia không biết có phải là biết Thái tử điện hạ không biết võ công hay không, ngay cả trói cũng không thèm trói.

Về phần Minh Thù...

Cô vừa mất đi võ công, lúc này có chút suy yếu tái nhợt, nhìn qua không có chút lực uy hiếp nào.

Vì vậy cô cũng không bị trói, cứ như vậy đem bọn họ giam trong gian phòng này.

Minh Thù không phải là không thể chạy, cô muốn nhìn một chút tên tiểu yêu tinh này có thể chơi ra trò gì.

"Hắt xì..."

Thái tử điện hạ ngồi trên cỏ khô trong góc xó, đưa tay xoa xoa cái mũi, chóp mũi bị dày vò đến đỏ bừng.

Hắn có chút ôm chặt cánh tay, không khí ẩm ướt trong phòng không ngừng thấm vào trong thân thể.

Thời tiết bây giờ đang vào mùa xuân, nhiệt độ ban ngày còn có thể chịu được, nhưng nhiệt độ buổi tối liền hạ xuống đến lợi hại, không có quần áo chống lạnh căn bản không nhịn được.

"Hắt xì... Hắt xì..."

"Thái tử điện hạ quả nhiên dễ hỏng như vậy." Minh Thù nằm trên đống cỏ khô cắn một cọng cỏ, yếu ớt lên tiếng.

Trong phòng một màu đen kịt, Thái tử điện hạ chỉ có thể nghe thấy thanh âm của Minh Thù, không nhìn thấy ánh mắt của cô.

Bất quá từ trong ngữ khí của cô dường như có thể tưởng tượng ra biểu lộ lúc này của cô có bao nhiêu châm chọc.

Điêu dân!

Thái tử điện hạ không lên tiếng, ôm chặt mình, xoa xoa cánh tay sưởi ấm.

Thân thể càng ngày càng lạnh, đầu óc tựa hồ cũng bắt đầu choáng váng.

Tại thời điểm hắn ngã xuống liền rơi vào một cái ôm ấm áp.

Trong phòng ngoại trừ hắn cũng chỉ còn lại tên tự xưng sát thủ bị phế sạch võ công kia...

"Buông ra!"

Thanh âm hắn khàn khàn hô một tiếng.

Thân thể muốn giãy dụa nhưng lại không có khí lực gì.

Thanh âm trong trẻo của nữ tử vang lên bên tai: "Thái tử điện hạ, ngươi cũng đừng không biết tốt xấu."

Hơi thở nóng rực thả bên tai hắn làm toàn thân Thái tử điện hạ đều kêu gào khó chịu.

Trên người đột nhiên có vải vóc mềm mại đem cả người hắn đều bọc lại.

Mặt của hắn áp vào nơi mềm mại, hương thơm của nữ tử đập vào mặt làm hắn càng choáng váng, trong đầu đã mất đi năng lực suy nghĩ.

-

"Người ở bên trong thế nào?"

"Có thể thế nào, liền như thế thôi, rốt cuộc bao giờ mới đến?"

"Chuyện phía trên làm sao chúng ta rõ, trông chừng người cho kỹ, đừng để chạy mất, bằng không thì chúng ta đều phải rơi đầu. Còn có đồ ăn cũng phải đưa một chút, đừng để xảy ra chuyện gì."

"Yên tâm, vừa rồi nữ nhân kia còn hỏi ta đồ ăn."

Âm thanh trò chuyện bên ngoài đứt quãng, Thái tử điện hạ đưa tay che trán, cảm giác mềm mại trên người làm hắn có chút thất thần.

Đây là cái gì?

Đêm qua...

Hắn cọ một chút ngồi dậy, chuyển động quá nhanh làm trong đầu một trận mê muội, toàn thân bất lực.

Trên người đắp một cái áo choàng to lớn, mềm mại thoải mái dễ chịu, phía trên được thiết kế tinh xảo xa hoa, trong cung cũng chưa từng thấy qua dạng áo choàng này.

Thái tử điện hạ nắm lấy áo choàng, nhìn về phương hướng cửa phòng.

Nữ tử kia đang đứng tại cửa ra vào, dựa vào cửa gặm màn thầu.

Ánh mắt lại đặt trên người hắn, trên mặt mang theo ý cười rất nhạt, bộ dáng vô hại làm cho người ta nhìn qua vô cùng dễ chịu.

Thái tử điện hạ trầm xuống, hỏi cô: "Cái áo choàng này từ đâu tới?"

"Ngươi đoán xem."

"..." Thời điểm trước đó bị bắt cô ngay cả áo ngoài cũng không có, hiện tại cũng chỉ mặc một bộ quần áo đơn bạc, vậy cái áo choàng này từ đâu tới?

[Q8(Full)]HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: BOSS PHẢN DIỆN ĐỘT KÍCHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ