Tài xế

375 11 0
                                    

Đoạn trích từ chính văn:

Sau khi hai người rời khỏi thẩm mỹ viện, Tần Thanh muốn đi siêu thị, Chu Phóng cũng muốn thuận tiện mua một ít đồ dùng hàng ngày trong nhà, hai người bao lớn bao nhỏ, xách đầy hai tay.

Bọn họ đem túi mua hàng bỏ vào cốp xe, Tần Thanh cuối cùng còn có một bao, đang muốn quăng vào bên trong, bên cạnh nhanh đi tới một người đàn ông trẻ tuổi thân hình cao lớn, thập phần tự nhiên tiếp nhận túi mua hàng trong tay Tần Thanh, thuận tay thả vào, sau đó đóng lại cốp xe, toàn bộ động tác liền mạch lưu loát.

Người đàn ông vóc dáng ước chừng cũng cao cỡ Tống Lẫm, không có sự tinh tráng của Tống Lẫm nhưng cũng tính là rắn chắc, đầu đinh thanh tân, trên mặt không có dấu vết phong sương gì, chỉ là ánh mắt thật thâm trầm, cùng với tuổi của anh ta có chút không tương xứng.

Anh mở ra một cái nút áo, thả lỏng cổ tay áo chỗ khuỷu tay, nhìn qua tựa hồ mới tan tầm.

Tần Thanh vừa ngẩng đầu lên thấy anh, sắc mặt lập tức đen.

Ba người như vậy hai mặt nhìn nhau làm Chu Phóng cảm thấy có chút xấu hổ, cằm cô hướng hướng về phía anh, nhỏ giọng hỏi Tần Thanh: "' Ngũ Tam '?"

Tần Thanh biểu tình có chút khó coi, một tay kéo người kia sang một bên.

Sau đó Chu Phóng nghe thấy hai người bắt đầu trao đổi lượng tin tức khổng lồ, mà đối thoại này lại phi thường hủy tam quan.

Tần Thanh hiển nhiên rất bất mãn với sự xuất hiện của người đàn ông này: "Cậu có bệnh sao? Còn học tới theo dõi người khác?"

"Thấy xe của em ở bên ngoài, thuận tiện đi theo."

Anh nhẹ nhàng bâng quơ làm Tần Thanh tức giận nói không muốn nổi: "Cậu còn nghênh ngang vào nhà, có phải không? Tôi đã nói với cậu, ngày đó tôi uống nhiều quá, là ai tôi đều không nhớ rõ, cậu còn tới dây dưa làm cái gì? Mọi người đều là người trưởng thành rồi!"

Người đàn ông đối với sự buồn bực của Tần Thanh trước sau bình tĩnh, không tức giận chút nào: "Anh sợ em mang thai, anh không phải loại đàn ông không chịu trách nhiệm."

"Không có khả năng! Cậu đêm đó đeo hai tầng......" Tần Thanh nói một nửa, ngừng lại.

Anh mỉm cười: "Em không nhớ rõ anh là ai, nhưng thật ra lại nhớ rõ những chi tiết như vậy..."

"Cậu......"

Tần Thanh khí xông lên não, lại lười nói chuyện tiếp với anh, vừa muốn đi đã bị kéo lại một phen.

Anh tay mắt lanh lẹ mà lấy chìa khóa trong tay Tần Thanh, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Anh đưa em về nhà, vừa lúc anh cũng giảm được tiền taxi."

Tần Thanh trừng lớn đôi mắt: "Cậu muốn giả vờ cái gì? Mỗi tháng tiền lương cao như vậy, còn muốn tiết kiệm tiền taxi?"

"Mới vừa tốt nghiệp, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đó."

Không màng đến Tần Thanh cự tuyệt, người đàn ông đã đi vào xe Tần Thanh, để Tần Thanh đứng tại chỗ mà tức đến dựng lông tóc lên.

Anh thong dong kéo ra cửa xe, quay đầu lại nói với Chu Phóng: "Đưa cô về nhà trước?"

Chu Phóng thật không nghĩ ra một tiểu tử 22 tuổi lại có khí tràng cường đại như vậy, nếu chưa từng thấy qua tài xế già Tống Lẫm, Chu Phóng cũng cảm thấy chính mình bị anh hù xấp xuống.

Chu Phóng lắc lắc tay: "Nếu không thôi bỏ đi, mình tôi đi taxi về nhà cũng được, cũng không xa."

"Đưa! Để cậu ta đưa!" Tần Thanh đã đi tới, tức giận ngồi vào ghế phó lái: "Loại người này vừa mới tốt nghiệp cũng xứng với chức tài xế lắm!"

|EDIT - HOÀN| Quân sinh ta đã lão - Ngải Tiểu ĐồNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ