Chương 33: Chỉ cần ngươi bên cạnh ta

3 0 0
                                    

Phủ Thái Tử

Cửu Linh Nhị Hồ mang vào phòng của Mục Tiếu một chậu nước ấm, từ hôm qua đến đây Mục Tiếu luôn sốt rất cao, sờ vào thì tay đã nóng như lửa đốt rồi

Nhị Hồ biết chắc rằng, lý do Mục Tiếu bệnh như vậy là do mình, nếu không sơ suất thì làm sao Mục Tiếu có thể sốt cao và bị thương như vậy chứ, hôm qua sau khi trở về Nhị Hồ luôn chăm sóc cho Mục Tiếu, cũng không quên hỏi tin tức về Cửu Hồ

"Cốc cốc"

"Mời vào!"

Nhị Hồ vắt khăn ấm rồi đắp lên trán của Mục Tiếu, cũng không để tâm người vừa vào là ai. Người đó lạ chính là Tô Cẩm Tú, thái y của phủ thái tử

Tô Cẩm Tú mang vẻ mặt ghét bỏ đi vào, để trên bàn một chén thuốc rồi dõng dạc nói. "Cho hắn ta uống, đúng là, người của nước Chu các ngươi. Chỉ biết mang cho Khổ Nha quốc rắc rối!"

"Tô cô nương!"

Một giọng nam trầm vang lên, Tô Cẩm Tú lạnh sống lưng quay lại, Lịch Ngân Châu và Chu Nguyệt Thương song song bước vào

"Tô cô nương, nếu cô không muốn cho thuốc thì đừng giả vờ tốt bụng. Cô tưởng không có thuốc của cô, thì huynh ấy sẽ chết à?"

Lầm này không phải là Chu Nguyệt Thương, mà là Lịch Ngân Châu, nói thế nào thì nàng cũng là người nước Chu, người trợ giúp của Chu Nguyệt Dạ, cũng coi như là bằng hữu của Mục Tiếu, nghe người khác bình phẩm về nước mình như vậy, làm sao có thể làm ngơ?

Tô Cẩm Tú cười khẩy. "Vậy các ngươi cứ để hắn chết đi!"

Lịch Ngân Châu không thèm để ý đến nàng ta, đi thẳng đến chỗ của Nhị Hồ, lấy ra một gói thuốc, thuốc đã được Ngân Châu phơi khô, có khả năng hạ giảm nhiệt độ của người bệnh, Ngự Tuyết thảo

"Nhị Hồ cô nương, cô đắp cái này cho Mục Tiếu, huynh ấy sẽ chóng khỏe thôi!"

"Đa tạ cô, Ngân Châu!"

Lịch Ngân Châu mỉm cười. "Là việc nên làm!"

Chu Nguyệt Thương khoanh tay đứng thẳng người, nhìn thấy nụ cười của Lịch Ngân Châu, trong lòng cũng thấy ấm áp hơn

Tô Cẩm Tú nhìn y chằm chằm, như bị thu hút vậy, cuối cùng nàng ta lắc đầu nói. "Ngươi đứng đó làm gì? Không mau tránh ra?"

Ánh mắt của Chu Nguyệt Thương bỗng trở nên lạnh lẽo liếc về phía nàng ta. "Ngươi có tư cách nói chuyện với ta? Ta nể mặt Nhị hoàng tử mới tôn trọng ngươi, với ta, ngươi chả là cái thá gì!"

"Ngươi..."

"Ta là Bát hoàng tử của nước Chu, mong ngươi, biết rõ!"

Tô Cẩm Tú đập mạnh xuống bàn, rồi cười mỉa mai. "Ha, nước Chu các ngươi chỉ là những người vô dụng, phải cầu cứu Khổ Nha quốc, ngăn chặn quân ngoại xâm!"

"Tô cô nương. Ta không muốn giải thích nhiều, nhưng ai cầu cứu ai, cô phải biết rõ. Mà dù sao thân phận thấp hèn như cô, cũng không cần biết!"

Tất cả quay đầu nhìn ngoài phía cửa, Chu Nguyệt Dạ khoác ngoại bào màu đỏ tươi, lạnh mặt mà nhìn vào trong, chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Chu Nguyệt Dạ, Tô Cẩm Tú như chiếc lá có thể bị thổi bay lúc nào

(Huyền huyễn/Hồ Ly) Truyền Thuyết Cửu Linh Hồ LyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ