3. Mùi vị tuyệt vời nhất

428 49 6
                                    

Tôi đặt xuống bàn hai tách cafe, nhìn mái tóc đã chỉnh chu lại nhưng vẫn có vẻ rối bời của Triệu Vân làm tôi chợt nhớ đến những năm mình cùng chung phòng với cậu bạn Yorn. Tôi nhớ có lần cậu bạn của tôi vì bận rộn với một núi giấy trên bàn mà đã làm ướt hết cả căn phòng của hai đứa. Nguyên nhân chính là Yorn đi tắm mà quên lau khô tóc của mình, người gì đâu tóc vừa dài ngang vai như một thiếu nữ đến tuổi trăng tròn. Chính vì thế mà mái tóc của thằng đấy cứ làm nhiễu nước mãi không thôi, Yorn rừm rà với tôi rằng chẳng còn tay để lau nữa. Chi bằng tôi lau hộ nó và phòng sẽ không còn bị ướt thêm nữa? với tôi, Yorn là một người bạn tốt, một người bạn thân đối với bản thân tôi trong suốt những năm tháng ở chung phòng với nhau. Một kẻ luôn bỏ ra ngoài ăn chơi lêu lỏng và vác mặt về phòng tận tối khuya không cho ai ngủ như Yorn thì tôi quyết định rằng đếch lau cho nó ! Nhưng tôi cũng không thể để căn phòng ướt mãi như thế này được.
Được rồi! Đã đến lúc thể hiện tình nghĩa anh em rồi!

Tôi nắm lấy một chùm tóc của Yorn, vắt như vắt giẻ lau nhà. Thằng bạn của tôi lúc đấy chẳng còn thiết tha đến bài vở mà luôn miệng van xin tôi làm ơn làm phước dừng lại đi, nó xin hứa xin thề rằng không bao giờ dám làm như vậy nữa. Kết quả là nó phải dọn dẹp lại nguyên căn phòng, làm cả đống bài vở sau khi chơi game 5 tiếng đồng hồ và xuýt xoa mái tóc vàng óng suôn mượt đã bị tôi giã không thương tiếc.

" Tại sao mày làm như vậy với taooooooooo"

" Miễn là mày đau khổ!"

Yorn chắc hẳn phải rất cay cú khi thấy cảnh mà tôi lau tóc cho Triệu Vân mà không càm ràm một lời nào. Đúng là bạn bè như cái bẹn bà ! ( Tình nghĩa anh em có chắc bền lâu)

Vài khoảng khắc của quá khứ lướt thật nhanh qua tâm trí tôi rồi vụt tắt hẳn. Tôi giữ lại điềm tĩnh ngồi xuống, đưa tách cafe lên uống một ngụm nhỏ. Triệu Vân hôm nay mang cả một chiếc balo qua, cậu ta dường như biết tôi đang để ý chiếc balo liền đặt nó lên đùi, Triệu Vân dùng tay lấy vài thứ lộm cộm bên trong. Tôi cũng không biết nó là gì

Triệu Vân lấy vài quyển tiểu thuyết ra và đặt lên bàn.

" hôm nay em được nghỉ " tôi chợt nhận ra giọng cậu ấy thay đổi hơn ngày hôm qua, ấm áp nhiều chút, thêm phần nào gần gũi. Khác với một Triệu Vân ngày hôm qua khá nhiều

" cậu mang nhiều đồ vậy? Tính ở lại đây hay gì ? " Tôi nhìn vào chiếc balo vẫn còn lộm cộm sau khi Triệu Vân lấy 4,5 cuốn sách ra đặt lên trên bàn

" Đoán đúng đấy anh trai, từ nay nó sẽ là căn nhà thứ 2 của em " Triệu Vân vừa nói vừa sắp xếp lại đống lộn xộn trong chiếc túi

" Chà chà, quả là mạnh miệng " tự vẽ một đường cong trên môi mình " tiền nhà tháng này cậu nhớ trả cho tôi đấy nhé " Valhein tôi mà lị, vừa được tiền cafe vừa được tiền nhà, làm giàu không khó !

" Nể tình quen biết cho em ở ké nhé?" Triệu Vân hiền lành nhìn tôi. Mới gần một ngày mà như cả 10 ngàn năm ánh sáng vậy, tôi với cậu ấy đã thân thiết như vậy từ lúc nào chứ?

" Được thôi " tôi không biết bản thân nghĩ gì mà lại đi trả lời như vậy với một người mới quen được một ngày. Từ bây giờ tôi chính thức có tên mới : Valhein-vô-sỉ-nhất-thế-giới-này

[ Triệu Vân x Valhein ] Từ khi em đến (AOV_LMQ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ