6. Colors & you

287 41 8
                                    

Từng cơn gió khẽ lùa qua cửa sổ rồi tan đi cơn lạnh trong không khí làm tôi chợt rùng mình, cơ thể cứng đờ giây lát. Vốn dĩ tôi đang thả rông nó mới như thế, không ảo tưởng sức mạnh được, không thì bệnh lại toang sớm đấy.

Tôi lướt mắt qua chiếc đồng hồ nhỏ con con bên chiếc tủ cạnh giường

7h30...

Tôi mở tủ quần áo, đảo mắt qua lại năm lần bảy lượt vẫn thấy chưa vừa ý, đồ thì không thiếu, chắc do tôi quá kén.

Thể nào Triệu Vân cũng sẽ bị leo cây đợt hai nếu tôi cứ đứng mãi nhìn đống quần áo trong vô vọng. Tôi lưỡng lự nhìn đồng hồ, kim giây đang dần di chuyển nhanh hơn, thôi đại vậy. Dù gì thì cũng là bữa tối cùng Triệu Vân thôi mà, đâu phải tiệc tùng quan trọng.

Tôi cảm giác cái lạnh đang sắp nuốt chửng mình, nhanh chóng mặc cái áo phông trắng vào giữ ấm. Nhưng nó cũng không tốt hơn là bao, tôi vứt khăn tắm được quấn gọn bên eo vào sọt đồ bên máy giặt. Tặc lưỡi mặc thêm chiếc quần jean vào, chân tôi sắp thành hai cục băng mất rồi.
Tôi lôi ra chiếc áo khoác jean đen có vài hoạ tiết chữ màu trắng khá đẹp còn mới toanh, đúng là cái mùi mới mà, chẳng nhầm đi đâu được. Chồng lên chiếc áo phông kia, tôi đút tay vào túi áo, soi đi soi lại mình trước tấm gương dài ở tủ đồ

Valhein à, đẹp trai như thế này, thuộc về người khác thì uổng!

Tôi nhìn tôi trong gương, cười cười, tự luyến quên cả thời gian.

Tôi định bước xuống thì điện thoại nổi lên dòng tin nhắn mới

Triệu Vân ❤️ : Em đến rồi, đang chờ anh trước nhà.

Me : tôi xuống đây, chờ tôi 1 phút!

Chải chuốt các thứ trông thật ra gì phết, tôi tự tin cho tay vào túi áo bước xuống mở cửa cho Triệu Vân.

Sự tự tin biến mất ngay lập tức khi tôi mở cánh cửa ra.

" Triệu Vân?" Tôi thình lình nhìn con người trước mặt, ánh mắt dò xét bắt đầu làm việc. Một con người nào đó hoàn toàn khác vẻ ngoài thư sinh lãng tử thường ngày của Triệu Vân, một chiếc áo sơ mi đen với hai bên được xoắn tay áo lên và thêm dây chuyền bạc hình phi tiêu nhỏ độc đáo làm chủ chốt của cả set đồ đen.

" Sao đấy Valhein?" Triệu Vân trao lại tôi ánh nhìn khó hiểu

" Không có gì đâu " tôi không làm trò vớ vẩn nữa, nhanh chóng khoá cửa nhà lại cẩn thận

" Không cần lấy xe anh đâu, em đèo anh đi " Triệu Vân bắt đầu trườn dài xuống đầu xe chờ đợi tôi

" Vậy ổn không?" Tôi nhìn cậu ta ngồi trên con côn tay mà thấy bản thân thật thấp kém. Lớn tuổi hơn cậu ấy mà lại chẳng được soái như thế, ôi cuộc đời trớ trêu làm sao

" ổn, em không bốc đầu đâu đừng lo "

" Không lo chạy cẩn thận đi còn bốc đầu " tôi gõ nhẹ vào vai cậu ta, nhanh chóng lên xe ngồi phía sau Triệu Vân. Hình như tôi chả thấy được gì phía trước ngoài tấm lưng to tướng của cậu ta cả, chắn hết cả tầm nhìn rồi.

" Ngồi yên nhé anh Valhein "

" Tại sa-" tôi chưa kịp dứt câu, Triệu Vân phóng nhanh làm tôi đỡ không kịp.

[ Triệu Vân x Valhein ] Từ khi em đến (AOV_LMQ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ