Part 80: Đi ngủ đi

207 12 0
                                    

Hôm ấy chỉ là một đêm hè bình thường (ờm, nếu bạn không muốn coi là một giờ đêm thì thôi, chúng ta cứ coi như là "sáng" đi hén) và tôi thì không tài nào chợp mắt được. Cả nhà tôi thì đã say mộng hết rồi. Không biết phải làm gì, tôi vớ cục cưng 3DS của mình. Cái này hữu dụng lắm nhé, tôi có thể làm gì với nó cũng được. Tôi có thể chụp ảnh này (có thể bạn đang tự hỏi "Mới sáng sớm/ còn khuya thế này thì chụp bằng niềm tin à!?"), tôi có thể chơi các trò chơi kinh điển như Drawn to Life the next chapter, Pokemon Rumble Blast, Fossil Fighters Champion, Pokemon Black, Super Scribblenauts và hàng loạt các game khác mà thông thường thì bọn teen hiện giờ chả còn hứng thú gì nữa. Chúng thường gọi mấy trò tôi thích là "ấu trĩ" hay "nhảm vì công lý". Nhưng, trở về với câu chuyện của mình thì... đêm hôm ấy tôi quyết định lướt internet chơi.

Tôi cực kì thích Creepypasta nhé. Thú nhận tôi là fan cuồng của nó luôn. Ý quên, từ nãy tới giờ tôi chưa tự giới thiệu về mình ấy nhỉ? Username trên CP của tôi là OldManGlitch, và tôi chính là tác giả của bài Creepypasta "Sự suy đồi của Belle" (Belles Demise, một Creepypasta của Pokemon). Nếu như bạn chưa hề nghe về nó hay không biết đến nó, cứ thoải mái mà tìm nó trong phần CP của Pokemon nhé. Dù sao thì, trở lại với câu chuyện của tôi nào.

Như đã nói, tôi là fan cuồng của Creepypasta. Trong số các bài viết thì có một vài bài hoàn toàn chả đáng sợ tí nào cả, mà đọc thì lại rất vui. Có một số bài đọc thì không sờ sợ gì mấy, nhưng nó lại khiến bạn phải bật đèn khi đi ngủ và cuối cùng là những bài nó khiến bạn sợ rụng cả t(r)im. Trước khi thảm hoạ này đến với tôi, tôi vẫn chưa đọc về Jeff the Killer, vì tôi biết hình của hắn sẽ khiến tôi gặp ác mộng mất, và chắc chắn là CP của hắn sẽ làm tôi sợ vãi hết ra. Nhưng sau này, tôi thu hết can đảm và quyết định đọc nó. Tấm hình của hắn không còn khiến tôi sợ nữa, vì tôi đã biết nguyên nhân nào dẫn đến dung nhan của hắn hiện giờ.

Vậy nên vào tối hôm đó, tôi đọc một bài CP có tên là "Jeff the Killer đã trở lại!". Đại khái thì nó nói về chuyện Jeff sử dụng một cuốn băng video để hack vào máy tính của người đọc rồi lục lọi thông tin cá nhân của họ. Sau đó, hắn sẽ đến viếng thăm nạn nhân của mình khoảng một vài ngày sau đó và cho họ nằm ngủ trên một vũng máu. Lúc ấy tim tôi đập thình thịch vì chuyện này quá sức thú vị. Nhưng sau đó, mọi chuyện đã thay đổi. Trong bài CP ấy, Jeff đã chèn một lời nhắn của mình vào, nói rằng hắn đã nắm rõ hết thông tin của người đọc. Hình như lúc tôi đọc, hắn nói hắn đã biết rõ nơi chốn của tôi, của nick OldManGlitch. Tôi thề nếu như tôi vãi ra được gạch thì có lẽ bây giờ ghế ngồi của tôi đã toàn là silicon không.

Khoan đã, nếu chuyện này là thật thì có lẽ Jeff sẽ... "Đợi một chút...", tối hôm ấy tôi tự nhủ thầm với chính mình, "mình chưa bao giờ đăng tải thông tin cá nhân của mình lên bất cứ trang web nào cả. Mình đã nói rằng mình sống ở Vùng đất Pokemon và việc làm của mình là hối lộ tham nhũng. Không lẽ nào hắn lại tìm đến mình được. Không lẽ nào hắn lại đâm ra có hiềm khích với mình được". Với suy nghĩ đó trong đầu, tôi bỏ đi ngủ.

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy và thấy mình không còn nằm trong phòng nữa, mà là ở trong nhà người khác. Tôi bị trói vào một cái ghế và ngồi đó bất động. Tôi gào lên, "NÀY, TÔI ĐANG Ở CHỖ QUÁI NÀO VẬY!??". Một người đàn ông mặc quần jeans đen với một cái áo hoodie trắng bước ra chào tôi. Tóc hắn rất nhớp nhúa, bóng loáng với dầu mỡ, và xõa xuống tận vai. Lớp môi dưới của hắn thì đỏ ngầu như máu, còn phần môi trên dường như đã biến mất rồi. Kinh khủng nhất là đôi mắt của hắn, có một vòng đen bao phủ mỗi con ngươi. Vòng đen ấy nổi bật trên gương mặt trắng bệch của hắn và khiến tôi run lên vì sợ.

Những câu chuyện Creepypasta sẽ làm bạn sởn tóc gáyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ