Đi tới quầy thông tin thì đón tiếp họ vẫn là nụ cười vô cùng thương mại của Riku: "Các vị ngày hôm nay chơi có vui không?"
Hoseok liếc cậu ta, nhếch khóe miệng mỉa mai: "Vui, cậu cũng đi chơi thử đi... đảm bảo nhớ mãi không quên"
"Haha tôi sẽ không tham gia đâu, tôi còn phải ở đây chờ cung cấp thông tin cho các vị đúng không? " Mỗi lần đều bị nhóm bọn cậu móc mỉa nên Riku có vẻ đã quen dần.
Taehyung lười cùng anh ta nói nhiều, anh nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề chính: "Mấy cái bóng quỷ ở đu quay khổng lồ là cái gì?"
Riku rất chuyên nghiệp giải đáp "Tôi nghĩ các vị cũng đoán ra một chút rồi, bọn chúng đều là cô hồn dã quỷ, những kẻ chết đói, chết vì tai nạn ở đầu đường xó chợ."
"Thế mấy cái hố đầy xương là thế nào?" đến lượt Jimin lên tiếng.
"Đấy là mồ chôn của đám quỷ đó, trước đây những kẻ chết đói quá nhiều nên sẽ có những chiếc hố lớn như vậy để chôn số lượng lớn hay kể cả những kẻ chết vì tai nạn linh hồn cũng chỉ có thể bị trói buộc tại nơi mình chết nếu không có xác nhận nhân thân. Bình thường chúng sẽ luôn ngủ say nhưng khi có người chơi tới, chúng cảm nhận được hơi thở của các vị sẽ tỉnh dậy. Sau đó nguỵ trang thành hình dáng của các vị và trà trộn vào trong những cái bóng, chờ cơ hội lôi tất cả vào trong bóng tối, hút hết dương khí và chúng sẽ được siêu thoát."
Hoseok nổi hết da gà, cứ nghĩ tới việc anh ôm một đống xương và chúng toàn là của đám cô hồn dã quỷ đuổi giết mình thì đã rợn hết người rồi.
Đây hẳn là lí do vì sao khi bọn họ nhìn qua háng lại nhìn thấy quỷ mang hình dáng của mình."Nhìn qua háng là cách để nhìn thấy lũ cô hồn dã quỷ phải không? Việc mang theo bộ xương có thể trốn thoát khỏi lũ quỷ cơ mà có cách nào khác nữa không?"
"Đúng vậy, tôi cũng ngạc nhiên vì các vị rất thông minh lại nghĩ tới mấy bộ xương đó. Không phải lượt khách nào cũng biết cách làm an toàn như thế. Thông thường đơn giản nhất có hai cách, một là chỉ cần nín thở thôi, chúng đi theo hơi thở của các vị nên nín thở là được. Cách số hai chính là dùng thực phẩm, người ta cúng ma đói, ma lang thang bằng đồ ăn nên các vị có thể dùng đồ ăn dẫn dụ chúng tới nơi khác và thoát khỏi đó." Riku đưa ánh mắt hứng thú nhìn về các cậu. Anh ta nói xong Hoseok cũng phải chửi thầm, nín thở mà là đơn giản à, anh ta có biết vừa phải chạy mệt như bò xong vừa phải nín thở là cái cảm giác gì không? Nghĩ ai cũng là siêu nhân hay gì. Lại còn dùng đồ ăn, có phải đi picnic du xuân đâu mà biết mang theo nhiều bánh kẹo như vậy, còn chả biết chúng có kén ăn không.
"Xem ra đám cô hồn dã quỷ này cũng không đoàn kết nổi đâu, chúng ta có bốn người – bốn cái slot đầu thai mà chúng có một đám lận. Này ai được ai không." Haneun bên cạnh chẹp miệng nhận xét.
Hỏi cũng hỏi xong rồi, còn rất may là bọn họ hoàn thành trò chơi khá sớm, nhóm Yujin còn chưa có ra khỏi nhà ma nữa. Bốn người thong thả đi trở về khách sạn, trước tiên xuống chỗ căng tin tìm đồ băng bó vết thương của Haneun. Đừng thấy gọi căng tin mà nghĩ nơi này chỉ bán đồ ăn, cái chỗ này gì cũng có y như cái siêu thị thu nhỏ. Bình thường các cậu cũng không ở lâu, giờ có thời gian ngó nghiêng hết cái căng tin thì bị bất ngờ về sự phong phú của nơi này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VMin] Sinh Tử Lộ
ФанфикCác bạn có từng nghe tới một trò chơi có thể giúp bạn có được sự sống không ? Ở nơi đây có một trò chơi như thế.. nhưng bạn phải trả giá bằng việc đối đầu với ma quỷ. "Life or Death is a sign in human life. But what if it was dominated by a game? A...