Butterfly

1.4K 126 7
                                    

Tôi nhìn anh từ nơi xa, anh đứng đó với những dòng nước mắt tuôn rơi, anh nắm chặt lấy vạt áo cậu ta chỉ mong rằng cậu ta đừng rời bỏ anh một lần nào nữa. Có lẽ lúc này tôi không nên xuất hiện, Seokjin hyung chắc chắn sẽ không muốn một ai nhìn thấy mình trong tình trạng chật vật như thế. Một cơn gió thổi nhẹ qua và giọt lệ nóng hổi tràn ra từ khóe mắt giờ đây đã lặng băng, chỉ còn mình anh đứng đó.

"Tôi biết anh sẽ luôn ở bên cạnh Seokjin hyung."

Tôi xoay lưng lại đối mặt với cậu ta - người đã bị Seokjin hyung tổn thương nhưng cũng là người tổn thương Seokjin hyung sâu sắc nhất. Thời gian đã thay đổi tất cả, từ một đứa trẻ ngây ngô giờ đây đã trở thành một người đàn ông sắc bén. Trưởng thành ư? Không phải, chỉ là giỏi che giấu xúc cảm dưới khuôn mặt đó hơn mà thôi.

"Anh không ra đó sao? Tôi nghĩ hiện giờ Seokjin hyung cần người bên cạnh."

Tôi lắc đầu, tôi hiểu Seokjin hyung hơn cậu ta nhiều. Cậu ta chuyển tầm mắt dừng lại nơi phía sau lưng tôi, bóng anh đã mất từ lâu rồi có lẽ đã đến lúc nên nói chuyện nghiêm túc rồi.

"Vậy ra không phải chuyện gì anh ấy cũng nói với anh nhỉ? Đừng nhìn tôi như thế, tôi cũng chẳng biết gì đâu." Khóe môi cậu ta kéo lên một độ cong rất nhỏ nhưng rồi lại biến như chưa từng xuất hiện, "Tôi còn chẳng biết là anh ấy vẫn còn dành một chỗ trống trong tim cho mình."

Một chuyện tình đẹp vỡ tan như bong bóng mùa hè mang theo biết bao nhiêu sự tiếc nuối để rồi khi gặp lại chẳng thể nào vui cười với nhau được nữa. Tôi chẳng thể phủ nhận lỗi sai của Seokjin hyung cũng chẳng thể bù đắp cho người trước mặt. Với cả tôi thì có cái tư cách gì mà phán xét chứ, dù gì cũng chỉ là người ngoài cuộc.

"Lúc trước tôi luôn nghĩ anh ấy chẳng thể nào quên được Namjoon hyung cho nên tôi mới hành động ngu ngốc như thế, vậy mà chẳng hiểu sao anh ấy vẫn tha thứ cho tôi." Nỗi buồn ứ đọng dưới đáy mắt phút chốc lại tràn ngập trên khuôn mặt đó, ra là cậu ta cũng biết đau lòng, "Suy cho cùng mục đích ban đầu khi Seokjin hyung đồng ý hẹn hò với tôi cũng chỉ vì muốn lắp đầy cái khoảng trống mà Namjoon hyung đã để lại. Anh nghĩ khi tôi biết tôi sẽ làm gì?"

Tôi không phải là cậu ta, cũng chẳng cảm nhận được nỗi hụt hẫng đó cho nên tôi cũng chẳng thể nào đồng cảm với cậu ta được.

"Nực cười một chuyện là thật ra tôi vốn đã biết trước rồi. Tôi đã biết nhưng vẫn đâm đầu vào. Anh ấy vẫn mãi là ngọn lửa đỏ rực thu hút đám thiêu thân rơi vào dù biết bản thân mình sẽ chẳng toàn vẹn."

Cậu ta nói đúng, Seokjin xinh đẹp và cũng tốt bụng quá đỗi, sẽ chẳng ai có thể cưỡng lại sức quyến rũ nơi anh. Ngay cả dù chỉ là một ánh mắt lướt ngang qua cũng có thể khiến bất cứ ai chìm đắm trong sự si mê mù quáng.

"Tôi chẳng thể kiềm chế được cái nỗi lo sợ trong lòng rằng anh ấy chỉ ở cạnh tôi tạm thời thôi một ngày nào đó rồi sẽ rời đi. Nhưng tôi vẫn sợ anh ấy sẽ đau lòng vậy nên tôi luôn cố gắng che giấu hết tất thảy chỉ để lại nụ cười khi gặp anh."

AllJin ♟ P S Y C H ONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ