Jaejoong POV
Hơn một tuần nay, tôi cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi, yếu ớt. Tôi thường hay nôn và đau nhẹ ở bụng. Và đã hơn hai tuần rồi, tôi không gặp Yunho, tôi nhớ anh ấy rất nhiều. Gần đây, anh ấy luôn bận rộn với công việc bởi anh đang phải tiếp quản lại vị trí của bố anh, CEO (giám đốc điều hành ) của công ty Jung Industry Ltd. Tôi đã thử gọi cho anh ấy rất nhiều lần thậm chí cả nhắn tin cho anh ấy nữa nhưng đáp lại vẫn luôn chỉ là những điều giống hệt nhau… Anh đang bận… Anh đang trong cuộc họp… Bây giờ, anh không thể nói chuyện với em…hay đơn giản là anh ấy không nhấc máy và gọi lại cho tôi…Tôi cảm thấy thật trống trải và buồn bã… Tôi đã khóc và khóc… Tôi thực sự cần anh ấy…cần anh ấy an ủi tôi…cần anh ấy yêu tôi…Nhưng có vẻ như anh ấy đang tự mình đẩy xa bản thân anh khỏi tôi hơn…Có điều gì đó đã sai sao??
Hôm nay, em trai tôi Junsu đã bảo tôi đi gặp bác sỹ. Tôi đã đi đến bệnh viện… một mình. Tôi đã gửi tin nhắn cho Yunho báo cho anh biết tôi sẽ đi bệnh viện…Như thường lệ lời đáp lại vẫn chỉ là… anh đang bận…Liệu anh ấy thậm chsi có đọc tin nhắn của tôi không? Anh ấy có thực sự quan tâm đến tôi không?
Bây giờ, tôi đang ở trong phòng khám ở bệnh viện…đợi chờ bác sỹ đưa kết quả sau khi khám sức khỏe tổng thể. Một tiếng sau, vị bác sỹ bước vào…”Anh Kim, tôi xin lỗi vì đã để anh phải đợi, có vấn đề nảy sinh và tôi cần kiểm tra lại xét nghiệm của anh để có thể khẳng định.”
“Không sao cả, bác sỹ… Có chuyện gì không ổn với tôi sao?… Tôi thực sự hy vọng đó không phải là tin xấu” Tôi bắt chéo những ngón tay mình vào với nhau thầm mong đó không phải là tin xấu. “Ermm, anh Kim… Tôi có thể nói như thế nào nhỉ… thực ra đó cũng không phải là một tin xấu…nhưng tôi thực sự mong anh có thể chấp nhận nó…Tôi có thể nói đó là một điều kỳ diệu.” Đột nhiên tôi cảm thấy căng thẳng, lo lắng, tim tôi đập nhanh, mạnh trong lồng ngực. “Làm ơn, bác sỹ, hãy nói cho tôi biết… Tôi chắc tôi có thể chấp nhận nó dù là tốt hay xấu.” “Uhm anh Kim…Anh đã mang thai được 4 tuần…Chúc mừng anh!” Người bác sỹ nói và đưa tay ra để chúc mừng tôi. “Gì!!!” Đó là tất cả những điều tôi có thể nói…Tôi cảm thấy bị sốc, khuôn mặt tôi trở nên trắng nhợt hơn và những ngón tay tôi run rẩy…Những cảm xúc của tôi trộn lẫn hết cả lên…không biết mình đang cảm thấy buồn hay vui…Vào lúc đó, tôi thực sự mong có Yunho ở ngay bên cạnh mình. “Yunho, chúng ta sắp có con…một đứa con…Em yêu anh rất nhiều.” Tôi thầm nói trong tim, những giọt nước mắt hạnh phúc bắt đầu rơi xuống làm ướt gò má tái nhợt của tôi.
Trên đường trở về nhà… Tôi không thể ngừng mỉm cười và khóc…Tôi thực sự muốn gửi tin nhắn cho Yunho biết về việc mang thai của tôi…Nhưng tôi muốn tự mình báo tin này cho anh biết… Tôi dự định mời anh ăn tối ở nhà mình tối nay… một bữa tối rất đặc biệt…Và tôi đã gọi cho Yunho.
“Được rồi Jae… Hãy nói nhanh đi… Anh có một cuộc hẹn quan trọng trong 10 phút nữa” Anh nói. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi nghe thấy tiếng anh và cũng khóc một chút “Anh có thể đến nhà em vào tối nay không…để ăn tối… Em có chuyện muốn nói với anh…Xin anh! Em thực sự nhớ anh Yunho”… Một vài giây sau, anh ấy đáp lại “Được rồi…Anh cũng có chuyện muốn nói với em…nhưng đừng tự mình gây áp lực lên bản thân em để nấu cho anh….Ermmm bác sỹ đã nói gì?” Tôi không cất được tiếng nào…Anh ấy có quan tâm đến tôi…”Này Jae…Jae…em ổn chứ?” Trong khi đưa tay xoa nhẹ lên bụng mình, tôi đáp lại, lắp bắp khi mở lời “Ermmm…err…không có gì cả…không có gì xấu cả…Anh đừng lo….Err…chỉ là cơn sốt….Ermm 8.00 tối nay được không anh?” Tôi nghe thấy tiếng Yunho thở dài bên đầu dây kia của điện thoại. “Được rồi…Anh sẽ gặp em tối nay…Hãy chăm sóc bản thân nhé…Tạm biệt” Anh gác máy mà không đợi tôi đáp lại…Tôi đã muốn nói “Em yêu anh”…Những giọt nước mắt của tôi bắt đầu rơi xuống một lần nữa… Tôi nhanh chóng gạt đi những giọt nước mắt của mình…và đi về hướng chợ để chuẩn bị đồ cho bữa tối nay…”Không sao cả mà Jae….Đừng khóc…Mày sẽ được gặp anh ấy tối nay thôi…Anh ấy sẽ hạnh phúc và sẽ yêu mày nhiều hơn, nhiều hơn nữa.” Tôi mỉm cười khi thầm tự nhủ với bản thân.
YOU ARE READING
Love will find the way - yunjae
FanfictionĐây là câu chuyện tình yêu về một cặp đôi yêu nhau miễn cưỡng rời xa nhau bởi họ đã nghĩ mình không dành cho nhau. Nhưng liệu tình yêu có đem họ đến với nhau một lần nữa và để họ được ở bên cạnh nhau như lời thề nguyện trước đây? Chỉ có thời gian mớ...