Ở thư viện phía Tây của lâu đài vào áng chiều luôn là nơi yên tĩnh nhất. Chính thế nếu chiều muộn, bạn muốn tìm Kudo thiếu gia thì nên rẽ qua nơi này. Chắc chắn khi hé cửa ngó vào,bạn sẽ bị hớp hồn bởi vẻ đẹp của một thiếu niên thanh tú, ngón tay thon dài đang lật nhẹ tờ giấy ố vàng của cuốn sách trinh thám cổ dày cộp, toàn thân được tô điểm bởi những tia nắng hoàng hôn đỏ rực rọi qua cửa sổ khiến cậu như tỏa sáng, càng rực rỡ, cuốn hút.
Nhưng hôm nay, thiếu gia đâu rồi? Mở cách cửa thư viện bước vào, ngó nghiêng xung quanh, nhìn ở góc phòng quen thuộc, tìm kiếm nơi giá sách bám đầu bụi bặm... vẫn chưa thấy bóng dáng ngài ấy? Phải rồi, hôm nay bạn thân nhất của Kudo thiếu gia qua chơi, ngài ấy đương nhiên sẽ chọn ra khu vườn thượng uyển tràn ngập ánh sáng cùng màu sắc của vô vàn loài hoa quý để tiếp bạn.
- Kudo này! Biết tin gì chưa, về anh chàng Amuro đó... - Người đối diện vừa nuốt miếng bánh nhân hoa quả khô vừa nhàm chán lên tiếng.
- Nghe bảo anh ta từ chối Azusa tiểu thư để qua lại với một nam nhân không rõ lai lịch?
Con trai độc nhất của gia tộc Kudo mắt không hề rời cuốn sách, nhàn nhạt đáp lại. Thường thì họ sẽ ngồi giao lưu về chủ đề là các vụ án lớn với những âm mưu đầy bí hiểm, các bí ẩn khó hiểu tiềm ẩn trên thế giới, trong kho lịch sử vĩ đại mà chưa có lời giải đáp hay vấn đề an ninh, kinh tế, chính trị giữa các vương quốc,... Khó hiểu lần này đã lan man tới tận mấy cái lời đồn đại nhảm nhí mới nổi gần đây rồi.
- Mà kể ra cũng kì lạ nhỉ... - Thiếu niên da ngăm vắt tay chống cằm khó chịu nhìn chăm chăm kẻ đang lơ đẹp mình, miệng khẽ nhếch lên một chút.
Shinichi lơ đãng không thèm trả lời, như trước không hề liếc mắt ra nhìn khuôn mặt cậu bạn thân. Quả thực đối với cậu thì những dòng chứ thẳng tắp trên tờ giấy nhè nhẹ mùi gỗ này còn hấp dẫn hơn triệu lần chủ đề mà họ đang bàn luận nãy giờ. Ngẫm lại, nếu không phải vì bản thân sinh ra trong một gia tộc quý tộc lâu đời, lễ nghi và cách ứng xử đều đươc trang bị hoàn hảo từ khi mới sinh ra, chắc chắn lúc này Shinichi sẽ ngay lập tức viết một bức thư Ekbrili(*) gửi cho chồng của cậu ta để sang đón của nợ này về.
Heiji tâm trạng vẫn vô cùng vui vẻ mà không biết tên trước mặt đang âm mưu xấu bán đứng bạn thân, tiếp lời :
- Tôi thắc mắc tại sao không chỉ Tử tước Rei mà cả cậu, Tử tước Akai cùng cái tên pháp sư lắm điều kia đều từ chối lời tỏ tình của chính mình thanh mai trúc mã?
Shinichi khẽ khựng lại, đặt tách trà hẵng còn bốc hơi nóng xuống mặt bàn pha lê trong suốt. Cuối cùng cũng chú ý tới kẻ phiền phức trước mặt, cậu ta quả thực động tới vấn đề tế nhị mà Shinichi không muốn nói tới nhất! Thiếu gia độc nhất gia tộc Kudo khẽ hắng giọng trả lời :
- Nếu cậu đủ rảnh để cùng tôi uống trà tám chuyện thì sao không trả lời đống thư Ekbrili mà chồng cậu mới nãy gửi cho tôi nhỉ?
Dứt lời, bàn tay đeo găng Shinichi lập tức sáng lên vì sử dụng kí tự phép thuật triệu hồi. Ngay lập tức, mấy bức thư được nhét gọn trong phong bì mạ vàng và bị bao quanh bởi những tia sáng giật giật liên hồi liền chớp nhoáng xuất hiện. Trên sáp niêm phong ở mặt sau phong thư có hình một con Bạch mã(*) cùng với hoa văn lông vũ xung quanh. Đây chính xác là gia huy của gia tộc Hakuba - một gia tộc quý tộc thuần túy với nhiệm vụ canh gác và bảo vệ khu rừng Albino(*) khỏi kẻ xâm nhập. Hiện đứng đầu gia tộc là Tử tước Suguru Hakuba cùng phu nhân Heiji Hakuba.
![](https://img.wattpad.com/cover/225329610-288-k575889.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(AllGin) Duyên Kiếp
FanfictionMột bản thể khác của câu "Ghét của nào trời trao của ấy" dưới dạng nhất bot đa top. Khuyến cáo mọi người đừng nhìn cái mô tả mà đánh giá truyện xàm xí, tại giờ tui lười nên viết cái mô tả tạm bợ vậy. Bao giờ có thêm chất xám sẽ viết lại cái mới hay...