3.

653 74 0
                                    

Tôi quyết định tránh mặt anh, chúng tôi học chung trường, ngày nào cũng cùng nhau ngồi đón xe buýt cùng nhau về, nhưng bây giờ tôi cố đi sớm hơn, nếu đi trễ hơn thì không được, vì đơn giản là anh rất rành phòng trọ của tôi

Khoảng một tháng tôi và anh không gặp nhau, cũng hay thật đấy, ở gần như thế mà có thể không đối mặt nhau lâu đến vậy

Anh đến tận phòng tìm tôi nhưng tôi đều không ở nhà, lúc thì tôi đến thư viện, lúc thi đến nhà bạn, lúc thì đi mua đồ, mọi lý do để có thề làm điều tôi không hề muốn, chính là không gặp anh

Anh nhắn tin cho tôi, tôi không trả lời

Anh điện cho tôi, tôi không bắt máy

Cứ như thế đến gần hai tháng sau

Đó chính là một ngày tôi đi cùng Jungkook, bạn học cùng lớp của tôi, tôi và cậu ấy đi làm chút việc thầy giao về, giờ này đã tầm 22h, bình thường giờ này Jimin đã ngủ

Tôi bị lôi cuốn vào câu chuyện của Jungkook, cả hai cười rất vui, cậu đưa tôi vào tới đầu hẻm nhà trọ rồi cười với tôi, sau đó vẫy tay, tôi cũng cười đáp lại

Tôi đang đi đến phòng của mình, không để ý anh đang đi phía sau, tôi giật mình nhìn lại, là anh!

Tôi hoảng hốt lên một chút, tay nhanh chống lấy chìa khoá ở trong balo mở cửa phòng, nhưng vì quá gấp gáp nên cứ rơi lên rơi xuống, bình thường tôi chỉ nhìn là biết chìa nào đúng, nhưng hôm nay tôi hoảng hốt đến nổi thử đi thử lại bảy chìa khác nhau vẫn không được

Jimin đứng trân trân đó nhìn tôi, khuôn mặt không vui, khẽ gọi tên tôi

"Amie.."

Tôi không muốn nghe...

Khi mở được cửa, tôi định vào rồi đóng cửa thật nhanh, nhưng không kịp

Anh đã đi đến kéo tay tôi vào phòng tôi

"Anh buông em ra đi mà, buông em ra đi Jimin"

Tôi vùng tay, anh chốt cửa lại, nhìn tôi bằng đôi mắt buồn bã

"Em xa lánh anh sao?"

Anh hỏi tôi, tôi không biết trả lời như thế nào, tôi bối rối cấu xé tay, mắt nhìn lung tung dưới đất, anh đi đến nắm tay tôi kéo xuống giường ngồi, anh rót nước cho tôi

"Amie, chuyện gì đã xảy ra với em?"

Anh vẫn như thế, ôn nhu và hiền lành, chính cái sự ôn nhu này, nó dày vò tôi suốt thời gian qua

Một hồi lâu tôi vẫn không trả lời, anh hỏi tiếp

"Amie, cậu ta là ai vậy?"

Lần này tôi chỉ im một chút, sau đó lấp bấp trả lời

"Là bạn..bạn cùng lớp của em"

Thư ơng Em || Park JiminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ