Chương 7

4.9K 26 12
                                    

Phần 7
Đột nhiên Hổ nắm lấy bàn tay tôi, bàn tay khác thì đưa lên cởi chiếc cúc áo đầu tiên. Khuôn mặt Hổ cúi xuống khuôn mặt tôi. Tôi mơ hồ nhận ra điều Hổ đang muốn khi phát hiện ra người Hổ toát ra mùi rượu. Sự phát hiện này khiến tôi bực dọc. Tôi đẩy mạnh Hổ ra. Thoáng nhìn tôi một cách ngạc nhiên, sau vài giây, Hổ lại hăm hở lao đến. Những nụ hôn âu yếm trên cổ. Bàn tay thô nhám lướt trên vùng lưng… Những động tác này trước đây làm tôi đê mê biết bao thì bây giờ nó làm tôi khó chịu khủng khiếp vì tôi nhận ra một điều : Hổ chẳng quan tâm gì đến tôi cả mà chỉ biết phải giải toả ngay sự ức chế sinh lý đang trào dâng trong anh ta. Những suy nghĩ đó làm tràn cảm giác bực bội trong lòng tôi. Tôi ráng sức đạp vào người Hổ.

Cú đạp của tôi làm Hổ rớt xuống giường. Tôi hét lên. Tránh ra. Tao không thể làm tình với một kẻ vừa làm tình với đàn ông vừa làm tình với phụ nữ.

Cú đạp của tôi đã làm cho Hổ nổi giận. Ánh mắt đục ngầu, Hổ nhìn tôi giận dữ. Rồi Hổ tiến đến. Bằng một thế võ khá đơn giản, Hổ vật tôi ngã ngữa trên giường. Sau đó Hổ khoá tay tôi, đè đầu tôi xuống gối và gằn giọng : “Mày ghen với vợ tao à ? Mày biết mày là ai không ? Mày chỉ là một thằng bóng thay thế vợ tao để giải quyết sinh lý cho tao thôi. Mày phải cảm thấy sung sướng khi được làm chuyện đó. Chỉ một mình mày thôi. Mày không muốn nữa chứ gì ? Trong doanh trại này có biết bao nhiêu thằng như mày sẵn sàng nằm sấp xuống cho tao giải quyết. Mày chỉ là một thằng bóng. Mày hiểu chứ ?…”. Những câu nói gằn, chậm rãi xen lẫn với những tiếng ợ ngập ngụa hơi bia làm tôi ghê tởm. Tôi cố vùng ra nhưng không thể vì bàn tay của Hổ như một cái bàn kẹp khiến tôi không thể nhúc nhích. Nói xong câu cuối cùng, Hổ đưa tay xuống dưới tuột chiếc quần dài của tôi xuống, lấy một ngón tay chọc thẳng vào người tôi, xô thật mạnh tôi lên giường và cười khùng khục. Sau đó hắn bỏ đi…

Tôi kéo quần lên rồi ngã nằm dài lên giường. Những giọt nước mắt uất ức cứ chực chờ nơi khóe mắt. Tôi cảm thấy nhục nhã vì cách đối xử của Hổ đối với tôi. Tôi tự trách mình thậm tệ. Tôi trách mình không chịu nghe lời thằng Minh, lãng mạn tìm kiếm một tình cảm nào đó ở những nơi mà điều đó hoàn toàn không có. Đến tận bây giờ tôi mới ngộ ra một điều là những tình cảm mà những thằng lính trao gửi cho chúng tôi hoàn toàn không thật. Trong cuộc sống quân ngũ, khi tất cả mọi người xung quanh đều là nam thì tình cảm trao gửi vội vàng trong những cuộc ân ái cũng giống như cảm xúc tình dục… rồi sẽ nhanh chóng phai tàn. Những trai lính yêu chúng tôi chẳng qua vì chúng tôi tạo cho họ một cảm giác rằng họ đang yêu một người con gái và khi họ gặp những người con gái thật sự họ sẳn sàng quẳng chúng tôi sang vệ đường hoặc thậm chí sỉ nhục chúng tôi vì chúng tôi là chứng nhân cho một khoảng thời gian mà họ, do không kiềm chế được bản năng sinh lý, đã làm ngược lại những gì mà họ không có…

Tôi thẫn thờ nhìn qua cửa sổ. Màn đêm dày đặc. Trời không một ngọn gió. Thật oi bức. Tôi cảm thấy mình bế tắc quá. Tôi không thể vui đùa lấy tình dục làm phương cách để tồn tại trong quân ngũ. Tôi không từ chối tình dục nhưng tôi cần tình cảm. Một tình cảm – một điểm tựa cho tôi trong suốt thời gian còn lại của đời quân ngũ. Nhưng chuyện đó sao giờ đây quá xa vời. Tôi thoáng nghĩ đến Phong. Nếu bây giờ có Phong ở đây thì hay biết mấy. Phong rất tôn trọng tôi. Phong hiểu tôi. Những kỉ niệm của Phong và tôi đột nhiên ùa vào trong kí ức mang lại cho tôi một cảm giác êm đềm. Tôi thiếp đi. Trong giấc mơ tôi thấy Phong trở về đứng bên cạnh tôi. Bàn tay dịu dàng của Phong đặt lên ngực tôi và Phong cúi xuống hôn lên trán tôi một nụ hôn nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng. Tôi thầm gọi tên Phong…

Trong Quân NgũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ