Chap 7

80 9 2
                                    

Sau bữa sáng, tôi được anh hùng cho phép đi tìm chị gái của mình.
Ngoài việc đi du lịch, chị ấy còn thường ở trong Học viện ma pháp của vương đô Thánh Diễm.
Mà hiện tại tôi đang ở Trang Viên Red Maple ở ngoại ô thành phố, nên phải mất ít nhất một giờ để đến học viện ma pháp bằng xe ngựa. Mặc dù có sẵn ngựa và xe người trong trang viên, nhưng thật đáng tiếc là tôi không biết cưỡi ngựa cũng như lái xe ngựa...

Mấy người thấy chưa? Đây là cái giá phải trả cho việc ăn mặc quần áo con gái trong suốt 15 năm đấy! Tôi không thành thạo bất kì kỹ năng nào mà đáng lý đứa con trai nào cũng phải biết!

Tuy nói như thế, nhưng tôi cũng đã rời khỏi biệt thự và hiện đang đi trên con đường rợp bóng cây dẫn đến vương đô. Những hàng cây hai bên đường chắc chắn được trồng bởi tổ tiên của Tristina. Chúng thực sự là một cảnh tượng đáng chiêm ngưỡng như thể đang hình thành nên một đường hầm tuyệt đẹp trong những câu chuyện cổ tích.
Nhưng mà, chân tôi có lẽ sẽ gãy trước khi đi bộ xuyên qua cái đường hầm này quá...

Cũng may, đây là con đường duy nhất dẫn đến vương đô nên có khá nhiều cỗ xe buộc phải đi ngang qua. Và quả nhiên, tôi cũng đã bắt gặp được một chiếc ngay sau đó.
Thử vận may của mình thế nào, tôi vẫy tay về phía cỗ xe và nó thực sự đã dừng lại ngay trước mặt tôi.{Lua: nhìn đoạn này làm tôi liên tưởng đến cái con nên toaru index, nhưng mỗi tội bên đó là cái xe tải nó bo một vòng rồi quay đầu lại ngay}

"Xin chào, cho cháu hỏi......có thể cho cháu quá giang đến vương đô được không?" tôi rụt rè hỏi bác tài xế trung niên.

"Tất nhiên rồi, nhìn cô em xinh xắn thế này mà, cứ lên xe đi."
Eh?
Mặc dù không biết tôi là thành nữ mà ông ta lại đồng ý dễ dàng như vậy sao. Tôi nhận ra có thể đây chính là lợi thế khi làm con gái.{Lua: thế cái lòng tự trọng đàn ông chú nói chap trước bỏ đi đâu rồi}

"Xin lỗi đã làm phiền."
Cứ như vậy, tôi leo lên cỗ xe chở đầy lúa mì. Tôi đã không tưởng tượng được mọi thứ lại suôn sẻ như vậy ngày hôm nay. Có lẽ tôi cũng sẽ thuận lợi mà tìm thấy chị ấy chứ?{Lua: flag?}

Cỗ xe chậm rãi tiến về hướng vương đô.
Một giờ sau-

Tôi nhìn vào tàn tích của Tháp Ma pháp từ xa.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày mà tòa tháp bị sụp đổ.

Và cho đến nay, tòa tháp vẫn còn trong tình trạng sụp đổ. Các pháp sư không dọn dẹp đống đổ nát mà coi nó như một lời nhắc nhở về sự hủy diệt và bạo lực mà con quái vật đó mang đến cho thế giới này.
Sau đó, các pháp sư đã xây dựng một Học viện Ma pháp khác gần tàn tích của Tháp Ma pháp, và đó là nơi mà tôi hiện đang hướng tới.

Tôi đi về phía Học viện Ma pháp tráng lệ, nhưng khi tôi đến cổng, hai ngọn giáo của lính canh chắn ngang trước mặt không cho tôi đi qua.

"Dừng lại! Ngươi là ai?" Tên bảo vệ hỏi tôi một cách ngang ngược.
Hai người này hẳn là người mới, huống hồ gì tôi còn đang mặc trang phục hầu gái nên cũng khó trách nếu họ không nhận ra tôi. Nhưng tôi cũng không thể quay lại và mặc trang phục giáo hội bây giờ. Hơn nữa, nếu bị anh hùng nhìn thấy thì không phải thân phận thánh nữ của tôi cũng sẽ bị bại lộ sao?

(Dịch) How Can the Saintess Be a Boy!?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ