Chap 5

1.3K 119 0
                                    


Joohyun tắm xong Seungwan cũng vội vàng đi tắm. Lúc cô bước ra đã thấy Joohyun dường như đã ngủ say rồi. Seungwan thở dài dùng khăn lau mái tóc của mình rồi cũng leo lên chiếc giường bên cạnh. Nhưng là không thể ngủ được. Joohyun và cả nụ hôn nóng bỏng kia cứ ám ảnh cô không ngừng. Hai giờ sau Sooyoung mới về phòng. Seungwan nghe tiếng động liền giả vờ ngủ

Sooyoung hơi bất ngờ khi thấy cả Joohyun và Seungwan đều ở trong phòng. Cô tự hỏi Joohyun liệu có khó chịu không khi phải ở với Seungwan một mình, chỉ là cô không hiểu vì sao Joohyun lại không ở lại cùng mọi người mà lại chui về phòng với người chán chết như Seungwan. Mà không, đối với Joohyun. Seungwan không hề chán chết, cậu ta là khát khao, là ước mơ mà cậu ấy muốn chạm vào.

Sooyoung định lấy quần áo đi tắm. Lại không ngờ vừa bước tới gần đã thấy Joohyun toàn thân mồ hôi ướt hết áo, tỏ ra khí nóng hừng hực, hơi thở yếu ớt ngắt quảng.

Sooyoung hoảng hốt kêu lên: "Joohyun, Joohyun cậu sao vậy?"

Seungwan nghe giọng Sooyoung hoảng hốt cũng vội bật dậy chạy sang giường Joohyun lo lắng hỏi: "Có chuyện gì với Joohyun vậy?"

Sooyoung đặt tay lên trán Joohyun rồi thản thốt kêu lên: "Nóng quá, chắc sốt rồi, phải làm sao đây?"

Seungwan nghe vậy liền vội vàng nói: "Cậu đi gọi cô BoA đi. Tớ cõng cậu ấy ra xe, phải đi bệnh viện thôi"

Sooyoung nghe Seungwan nói có lý liền vội vàng đi tìm cô BoA. Seungwan cũng nhanh bế xốc Joohyun rồi chạy ra ngoài

"Joohyun à, là tại tôi, lỗi của tôi, xin lỗi cậu, làm ơn đừng có chuyện gì nhé!" Seungwan không ngớt tự trách khi ôm Joohyun trong lòng. Cô có cảm giác tim mình đang bị ai đó bóp chặt.

Joohyun trong cơn hôn mê nghe được mơ hồ lời Seungwan nói. Cô rất muốn, rất muốn tỉnh dậy để nói với Seungwan rằng mình không sao hết,chỉ mệt một chút, ngủ một giấc sẽ không sao nữa. Nhưng là toàn thân vô lực, môi khô miệng đắng nói không ra lời.

Nhìn thái độ khẩn trương của Seungwan cả cô BoA và Sooyoung đều nghi hoặc, nhưng vì hoàn cảnh cấp bách nên cũng không ai truy xét quá nhiều.

Xe đưa Joohyun tới bệnh viện kịp thời. Sau khi Joohyun được bác sĩ giúp hạ sốt cô BoA cũng trở về khách sạn, bởi vì cô còn phải quản lý các học sinh khác nữa.

Chỉ còn hai người ở lại. Lúc này Joohyun vẫn chưa tỉnh. Sooyoung mới quay sang Seungwan: "Seungwan, thái độ của cậu với Joohyun hôm nay rất lạ"

Seungwan hơi rúng động nhưng cũng nhanh lấy lại tinh thần hỏi lại Sooyoung: "Lạ chỗ nào?"

Sooyoung cười khẽ nói: "Cậu không tự nhận ra sao? Ngày trước Joohyun gặp chuyện gì cậu cũng thờ ơ bỏ mặc, nhưng lần này lại lo lắng không yên"

Seungwan chỉ cười nhạt nói: "Sắp chia tay rồi, xem như chút tấm lòng đáp trả những tình cảm của cô ta lâu nay"

Sooyoung tức muốn chết, không thèm nói gì nữa. Cô ngồi xuống chỉnh lại mền cho Joohyun rồi tựa vào giường cố ngủ.

[Wenrene] - YOU'RE MY LIFENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ