Chapter 4: Chuyến bay đầu tiên.
-Anh ăn cơm đi! Hôm nay thấy anh phờ phạc lắm đấy. – Fiore lo lắng nheo mắt nhìn Gufo.
-Haizz! Bắn súng, học bài, bla bla... Anh nhức đầu quá. Còn em sao rồi? -Hắn cầm đôi đũa chọc chọc vào dĩa cơm một cách đầy chán nản.
-À...em hôm nay cũng học bắn súng, học lý thuyết...à đúng rồi. Sáng em được học lái phi cơ chiến đấu đấy. – Con bé kể lại hào hứng.
“Đúng là lớp A có khác, toàn được học mấy thứ xịn xò “ - Hắn thầm nghĩ.
-Anh...anh muốn đi chuyến bay đầu tiên của em không? Bay tới sân bay quốc tế Sidea. Mỗi máy bay được phép chở thêm 2 người thân. Chiều nay em bay đấy.- Fiore chớp mắt như mong đợi điều gì đó.
Với một người học chuyên ngành về quân đội hàng không như con bé thì chuyện bay qua bay lại là thứ hình thường, nhưng với hắn thì không...
-Đương nhiên rồi! Em gái anh lái mà không đi sao được? - Hắn mỉm cười rồi xoa đầu cô em gái thay cho lời động viên.
-Em lo quá, em đi cùng công chúa đế quốc Anh. – Fiore xị mặt xuống.
Vừa nghe đến câu công chúa nước Anh làm hắn giật mình sững người lại.
-Công chúa...học trường chúng ta sao? - Hắn lắp bắp
-Đúng rồi! Anh là nước đồng minh của Liên Bang mà. Có gì lạ lắm sao? – Fiore nghiêng đầu đáp.
Với người dân Liên Bang thì được gặp công chúa hoàng gia Anh là một điều gì đó rất xa xỉ, giống như được gặp idol trong phim vậy. Kì thực mà nói hắn không phải là người quá hâm mộ cô công chúa này, hay nói cách khác là ghét cay ghét đắng. Nhưng biết làm sao bây giờ, chuyến bay đầu tiên của em gái mà, hắn phải đi theo thôi không sẽ lo lắng chết mất.
-Chào Fiore! Xin lỗi mình đến muộn. - Một giọng nữ vang lên sau lưng hắn.
Quay lưng lại, hắn bắt gặp một ánh mắt xanh ngát như mặt biển, mái tóc vàng bồng bềnh tựa nắng sớm bao lấy khuôn mặt của một nữ thần.
-Không sao thưa công chúa. Chúng mình cũng mới tới thôi. Đây là anh trai Gofu của mình. Kìa anh...chào người ta đi. – Fiore cúi đầu rồi khẽ huých vai hắn.
-Chào. - Hắn hời hợt rồi đá mắt sang cô em gái thay cho câu hỏi tại sao không nói trước sự xuất hiện của cô ta cho hắn biết.
Ngồi nghe 2 con chim lợn kia nói chuyện trên trời dưới đất một lúc thì hắn có vẻ không chịu được sự ồn ào này nữa nên đứng dậy về trước.
.....
2:00 pm, sân bay quân sự SEF.
-TẤT CẢ PHI CƠ TẬP SỰ TẬP TRUNG. XUẤT PHÁT THEO ĐÚNG HIỆU LỆNH.
Fiore run run đặt tay lên bảng điều khiển. Cô khẽ gạt nút khởi động phi cơ lên. Bên cạnh là cô nàng idol quốc dân cũng hồi hộp không kém.
-Tôi đã chuẩn bị xong thưa cơ trưởng. Động cơ hoạt động ổn định ở công suất 96%. Nhiên liệu đã tiếp đủ 100%. Chúng ta có thể xuất phát ngay sau hiệu lệnh. – Fiore đưa tay ngang trán báo cáo.
Hắn ngồi ở hàng ghế sau nhìn lên cô em gái của mình đầy tự hào. Mặc dù chỉ được làm cơ phó tuy nhiên với năng lực của con bé thì việc giành ghế cơ trưởng của nhỏ công chúa kia không phải chuyện gì khó khăn.
-Rõ. Cơ phó tập trung hiệu lệnh. Mở khoang nhiên liệu ngay khi tôi mở khoá an toàn. – Cô nàng công chúa trông như còn run hơn cả Fiore nữa.
Không khí bỗng chốc chìm trong im lặng, nó ngột ngạt đến mức mà hắn khó chịu. Bên ngoài những nhân viên sân bay đang gấp rút làm sạch đường băng để các học viên có một chuyến bay đầu tiên thuận lợi nhất. Và khoảng khắc này cuối cùng cũng đã tới...
-CÁC PHI CƠ CHÚ Ý XUẤT PHÁT NGAY SAU TIẾNG SÚNG. 3...2...1....BÙMMMMMM - Tiếng súng vang lên thay cho lời chúc khởi hành an toàn của nhà trường đến toàn thể học viên trong chuyến bay đầu tiên.
........
Chiếc phi cơ trượt dần trên đường băng, càng ngày càng nhanh hơn.
-Báo cáo cơ trưởng, SEF11A (Mã hiệu máy bay) đã đạt vận tốc 220km. Cho phép kết thúc chạy đà.
-Đã có sự cho phép cất cánh từ trạm kiểm soát. Đóng bánh, mở cánh chính, cánh đuôi ngang. Bắt đầu quá trình cất cánh. – Công chúa vừa đẩy cần gạt lên vừa nói.
Chiếc máy bay cứ thế nhấc lên khỏi mặt đất. Áp suất bắt đầu tăng lên làm hắn hơi nhức đầu. Trước mặt 2 cô nàng vẫn đang thực hiện tốt công việc cất cánh theo đúng hiệu lệnh của trạm kiểm soát khiến hắn yên tâm hơn phần nào. Nói gì thì nói hắn cũng nể cái trường này thật. Phi công người ta đào tạo trong vài năm mới dám cho bay. Đằng này mấy bố mới dạy buổi sáng, buổi chiều cho bay thử luôn làm hắn hơi hoang mang nhẹ. Nhưng thôi dù gì đây cũng là máy bay tự động chỉ cần vài thao tác đơn giản có thể cất cánh được rồi nên coi như mọi chuyển ổn đi.
-Báo cáo SEF11A đã đạt độ cao cho phép. – Fiore thở phào nói. Con bé chắc phải nín thở trong lúc cất cánh dữ lắm.
-Tốt. Điều chỉnh đến toạ độ sân bay quốc tế. Khởi động chế độ lái tự động. – Công chúa cũng không dấu nổi niềm vui.
-Chúc mừng SEF11A cất cánh thành công. Chúng tôi sẽ đón các bạn tại toạ độ gửi qua hệ thống. - Trạm kiểm soát thông báo qua bộ đàm.
-YEAHHHHHHH! – 2 con nhỏ buông bộ điều khiển ra ôm chầm lấy nhau như vừa tiêu diệt được chiến hạm địch vậy.
Hắn bất giác nở một nụ cười nhẹ trên môi. Kể từ lúc ba mẹ mất hắn chưa bao giờ thấy Fiore vui mừng đến thế cả. Thôi thì giờ chắc có thể đánh một giấc chờ hạ cánh rồi.
-Anh thấy em với Helen giỏi không? – Con bé quay xuống chớp chớp mắt nhìn hắn.
Chẳng biết nói gì nữa. Hắn chỉ nở một nụ cười thay cho câu : “Em gái anh giỏi lắm”.
*ẦM...ẦMMM....XẸT....ĐÙNG....*
Máy bay bỗng chốc rung lắc dữ dội khiến cả ba người giật mình. Ngoài trời mây đen bắt đầu kéo đến. Những giọt mưa đầu tiên rơi xuống. Hắn bắt đầu lo lắng nhìn lên 2 cô nàng phi công tập sự kia.
-BÁO CÁO TOÀN BỘ PHI CƠ. Tình hình khẩn cấp mức độ A. Tất cả giữ bình tĩnh không được rơi vào trạng thái hoang mang. Lộ trình bay đang gặp thời tiết xấu. Cho phép toàn bộ mở cánh lượn. Tắt chế độ lái tự động. Thực hiện xử lý theo quá trình huấn luyện. Chúng tôi sẽ gửi đội cứu hộ ngay theo sau để hỗ trợ trong vòng 5p nữa. Chúc tất cả may mắn và an toàn.
*ẦMMM ẦMMMM* - Tiếng sét đánh thẳng trước mặt phi cơ làm mất hoàn toàn tín hiệu của bộ đàm, tưởng chừng tia sét ấy nhích một xíu nữa là có thể phá nổ máy bay của 3 người họ ngay lập tức
- CƠ PHÓ..CƠ PHÓ... MAU... Mau mở bánh đáp. Chúng ta sẽ thực hiện hạ cánh khẩn cấp. – Công chúa Helen mặt cắt không còn giọt máu.
- Cô bị điên à? Mau nhìn xuống bản đồ. Chúng ta đang ở rừng. Muốn bị nổ banh xác hay sao mà hạ cánh khẩn cấp ở đây. - Hắn chồm dậy chửi vào mặt cô công chúa thiếu bình tĩnh kia.
-CHỨ TÔI PHẢI LÀM SAO ĐÂYYY! HỨC..hức..- Nhỏ bắt đầu thút thít đầy tuyệt vọng.
-Công chúa hãy bình tĩnh. Cứu hộ sẽ tới ngay thôi. – Fiore quay sang trấn an.
-Cứu hộ gì nữa. Em mau nhìn vào bảng điện tử. Hệ thống đang báo cánh lượn bị cháy rồi kìa. Không xử lý được chúng ta sẽ chết trước khi cứu hộ tới đấy. - Hắn gằn giọng.
- Em..em...
- Nhà trường hướng dẫn xử lý tình huống khẩn cấp cho 2 người như thế nào? “ CƠ TRƯỞNG” ? - Hắn bắt đầu giở giọng cợt nhả.
-Tôi...tôi không nhớ.
Hắn lắc đầu ngán ngẩm. Không thể chết như thế này được hắn chồm người lên phía trước
-Đổi chỗ mau lên. Nếu cô không muốn chết. - Hắn hết kiên nhẫn với cô công chúa ẻo lả này rồi.
........
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiếng khóc của loài Cú.
General Fiction-Này...Nếu Hoa dỗ dành thì Cú có ngừng khóc không? -Có chứ. Cú khóc vì Hoa mà. Ừ...hãy cứ thế nhé, hãy mãi bên Cú dù cho Cú có cô độc thế nào. Tầm nhìn của Cú rộng lắm, sẽ nhìn thấy Hoa ở bất cứ đâu, dù cho có là đêm tối đi chăng nữa. .... Ngôi trườ...