Chap17 phiên ngoại

1.7K 35 4
                                    

Lưu Sa và Chung Hạo thẳng thắng nói chuyện với nhau một lần, cuối cùng cả hai đều mở rộng lòng mình. Nhớ lại trước đây, trong lòng cảm thấy chua xót cũng không nén được buồn cười. Trước kia cứ nghĩ rằng không cần đem tâm ý nói ra miệng, chỉ cần hành động thì đối phương có thể cảm nhận được. Nhưng trong mắt tình nhân lại không thể chấp nhận được một hạt cát, dù thích lẫn nhau, nhưng cũng là hai người. Hai cá thể hoàn toàn khác nhau, làm thế nào lại có thể tâm ý tương thông?

Nghi kỵ, dò hỏi, làm tổn thương đối phương, cuối cùng cũng làm chính mình bị thương.

Lưu Sa nghĩ lại những khổ sở Chung Hạo phải chịu đựng, thật sự vô cùng hối hận. Y thề, không bao giờ để Chung Hạo chịu một chút thương tổn nào nữa.

Bởi vì năng lực thức tỉnh nên trứng trong bụng Chung Hạo lớn hơn so với bình thường rất nhiều, lúc đầu nhìn thấy, cứ thấy giống như có hai cái trứng.

Có phải là thai song sinh không a?

Lưu Sa triệu thầy thuốc đến hội chuẩn cẩn thận, phủ định phỏng đoán này. Xà quốc chưa bao giờ có trường hợp sinh hạ song sinh, nói thẳng ra, trứng có thể sinh hạ thành công đã là một kỳ công.

Nhìn phần bụng đã nhô cao của Chung Hạo, Lưu Sa không nén nỗi lo lắng, trứng quá lớn, thời điểm sinh dục chỉ sợ có chút khó khăn.

Chung Hạo đoán được lo lắng của y, liền an ủi. Nói ra thì nhìn có chút đáng sợ thôi, kỳ thật hắn không hề cảm thấy khó chịu. Nếu hắn đã có thể mang thai trứng thì cũng có thể thành công sinh hạ a.

Hiện tại Chung Hạo còn không biết, sinh sản và sinh dục mà Lưu Sa nói hoàn toàn khác nhau.
Lưu Sa đếm từng ngày, nhìn bụng Chung Hạo giống hệt quả khí cầu ngày càng lớn, thần sắc trên mặt y lại càng ngưng trọng. Mỗi ngày thức dậy, chuyện đầu tiên là lấy tay vòng quanh bụng Chung Hạo, xem xem có phải nó lại to hơn một chút.

Ngày ngày trôi qua, ngay cả tay của Lưu Sa cũng không thể ôm trọn thắt lưng Chung Hạo. Buổi tối khi đi ngủ, Chung Hạo phải nằm nghiêng đưa lưng về phía y, như vậy y mới có thể từ phía sau ôm chặt lấy cơ thể người yêu.

"Ta không nhìn được mặt ngươi." Rầu rĩ nói nhỏ bên tai Chung Hạo, giống như một đứa nhỏ bị ủy khuất.

Chung Hạo bắt lấy tay y, xếp chồng lên nhau nhẹ nhàng xoa bụng. Trứng nguyên bản đang im lặng trong bụng, bởi vì cảm nhận được hơi thở của phụ thân, hưng phấn nhẹ nhàng va chạm vào khoang bụng. Chung Hạo nhướng mày: "Thật là một đứa nhỏ nghịch ngợm. Mấy tháng nữa, chúng ta có thể nhìn được nó."

Lưu Sa thở dài một hơi, dịu dàng hôn lên má Chung Hạo: "Hi vọng nó có thể ra ngoài sớm một chút, ngươi cũng không chịu khổ nhiều như vậy."

Lưu Sa căn bản không nghĩ tới, nhưng lại đoán rất chính xác. Đứa nhỏ nghịch ngợm này ra đời sớm hơn dự đoán.

Một ngày nọ, Chung Hạo như bình thường tản bộ trong vườn. Hiện tại hắn đã không thể thấy được chân mình, mỗi bước đi đều vô cùng cẩn thận. Hắn mơ hồ nhớ rằng, sản phụ ở nhân loại trước khi sinh thường đi lại rất nhiều, như vậy mới có sức lực để sinh hạ cục cưng.

Xà PhượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ