Chương 3

1K 55 1
                                    

CHƯƠNG 3

Khoảng thời gian sau đó, thái độ của giáo sư với Thượng Văn vẫn như cũ, điểm số bài tiểu luận của hắn rất cao, còn được đánh giá tốt. Dù Lâm Hạ có chút thắc mắc, nhưng cậu cũng nhanh chóng quên đi. Trêu chọc Thương Văn như thế đối với cậu là đủ rồi. Cậu không phải quá nhỏ mọn để thù dai mỗi việc cỏn con đấy.

Tuy nhiên Thượng Văn biểu hiện ngày càng quái lạ khiến Lâm Hạ vô cùng khó hiểu. Hắn cứ thích dính bên cạnh cậu trong vòng ba mét, đôi lúc lại vô tình đụng chạm vào người cậu. Lâm Hạ còn tưởng hắn đang kiếm chuyện với mình, nhưng vẻ mặt hắn rất dửng dưng nên cậu chỉ nghĩ rằng mình quá nhạy cảm thôi.

Khi cái nắng oi bức của mùa hè đã dần buông, bầu trời khoác lên mình chiếc áo cam sặc sỡ xinh đẹp, gió thổi nhè nhẹ làm những tán lá cây kêu xào xạc nghe khá vui tai. Khí trời trong lành, mát mẻ như thế này tác động đến tâm trạng Lâm Hạ rất lớn. Hôm nay cậu còn có hứng nói chuyện cùng một bạn nữ trên đường trở về ký túc xá. Chẳng biết cả hai thảo luận về vấn đề gì mà cười khúc khích đầy vui vẻ.

Thoáng ngẩng đầu lên, Lâm Hạ vô tình trông thấy Thượng Văn đang đứng phía xa nhìn chăm chú vào mình. Dù thời tiết không hề lạnh nhưng cơ thể cậu vẫn run nhè nhẹ. Lâm Hạ né tránh ánh mắt hắn, xoay đầu sang bạn nữ tiếp tục trò chuyện. Tuy nhiên cậu không tập trung được, cảm giác như mình bị bắt gian tại trận vậy, lòng có chút hoảng nên Lâm Hạ cũng nhanh chóng kết thúc rồi về.

Thượng Văn đi sau lưng cậu. Cậu dừng hắn dừng, cậu đi hắn đi. Thượng Văn tính làm gì? Hít sâu thở ra, Lâm Hạ cố làm bộ mặt hung dữ quay người lại chất vấn hắn:

"Cậu làm sao lại đi theo tớ hoài vậy?".

Thượng Văn chỉ nhìn mà chẳng trả lời cậu. Ngược lại hắn từng bước từng bước tiến tới gần Lâm Hạ, áp sát cậu vào vách tường sau lưng, hai tay hắn giam cậu ở chính giữa. Lâm Hạ căng thẳng, run run mím chặt môi. Thượng Văn nắm chặt cằm cậu, nâng lên, ép cậu nhìn thẳng hắn không cho trốn tránh. Sau đó, hắn chậm rãi hỏi:

"Cô gái vừa nãy là ai?".

Lâm Hạ muốn thoát ra nhưng lực tay Thượng Văn thực sự rất lớn, thậm chí đầu cậu chẳng thể nhúc nhích được nên cậu đành bất lực từ bỏ. Tại sao Thượng Văn hỏi cậu vấn đề này? Cậu đi với ai thì liên quan gì đến hắn chứ? Nếu hắn thắc mắc, cứ hỏi cậu bình thường, cậu sẽ trả lời mà. Tại sao hắn phải hành động như vậy? Trong lòng có chút tức giận, cậu lớn giọng nói:

"Là ai thì làm sao? Là bạn gái tớ đó!".

Nghe thế, Thượng Văn nheo mắt lại. Ánh mắt hắn trở nên trầm hơn, toát ra sự nguy hiểm của dã thú. Lâm Hạ nhận thấy được sự biến hóa này, cậu bắt đầu hối hận vì đã nạt nộ hắn rồi. Nhỡ đâu hắn đấm cho cậu một phát thì phải làm sao bây giờ? Cậu sợ đau a!

Lúc Lâm Hạ còn đang suy nghĩ, Thượng Văn liền nhanh chóng cúi xuống ngay vị trí hõm vai cậu, cắn mạnh vào đó. Lâm Hạ phản ứng không kịp nên đành hứng chịu. Cơn đau bất ngờ ập đến, cậu hét lên:

"Aaaa...." .

"Nhả ra, mau nhả ra. Cậu lên cơn gì đấy hả?". Tay Lâm Hạ vừa liên tục đánh vào ngực hắn vừa đẩy hắn ra, chân cậu cũng đá loạn xạ nhưng đều chẳng có bao nhiêu lực. Lâm Hạ dùng hết mọi cách, mà hắn thì không bị ảnh hưởng gì. Cậu mím môi nhịn đau làm giọng hung dữ cốt để dọa hắn.

[ĐM] Rơi vào tayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ