Chương 1

2.1K 68 2
                                    


CHƯƠNG 1

Thượng Văn vừa mới chuyển trường vào tuần trước với lí do: đánh bạn cùng khóa đến nhập viện. Người kia phải một tuần sau mới tỉnh. Cho dù không có chuyện này thì Thượng Văn cũng sẽ chuyển đi. Vì ba mẹ hắn đổi nơi làm việc, thuận tiện cho hắn nhập học tại một trường đại học tư có tiếng khác của thành phố. Ba mẹ Thượng Văn là người cuồng công việc, do vậy họ không ở cạnh thường xuyên để dạy dỗ hắn, cuối cùng dưỡng Thượng Văn thành một tên... khá quái dị.

Tại sao lại thế?

Thượng Văn thuộc kiểu người ít nói, cả ngày lầm lì làm chuyện gì khó ai biết. Mọi người xung quanh cũng ngại đến gần vì ánh mắt của hắn luôn mang một loại âm trầm sắc bén. Bọn họ đối với Thượng Văn không tự giác đều sinh ra cảm giác sợ hãi, mặc dù gương mặt hắn vô cùng hoàn mỹ, thuộc kiểu yêu thích của đa số nữ sinh lẫn nam sinh. Thế nhưng khi có ai đó cố ý gây chuyện, chọc vào hắn thì tên nam sinh còn đang nằm viện kia chính là kết cục.

Lâm Hạ học cùng lớp với Thượng Văn sau khi hắn chuyển trường. Cậu là một thiếu niên dương quang sáng lạng, khuôn mặt tuấn tú đáng yêu, trời phú cho màu da trắng cùng thân thể gầy gò cân xứng. Từ khi chào đời Lâm Hạ đã ngậm thìa vàng, cậu sống trong sự bảo bọc và cưng chiều vô đối từ gia đình, nên khó tránh khỏi tính cách có phần hơi kiêu căng, hơi ngốc nghếch, và thiếu sự nhạy bén.

Phải! Sau này Lâm Hạ sẽ tự mình hiểu được.

Kể từ lúc Thượng Văn tới đây, mọi ánh nhìn của các nữ sinh đều tự động hướng về phía hắn, trực tiếp bỏ qua cậu. Đối với người đã quen nằm trong trung tâm sự chú ý như Lâm Hạ thì cảm thấy cực kỳ khó chịu. Hơn nữa khi cậu chủ động bắt chuyện cùng Thượng Văn, hắn thậm chí không thèm trả lời mà ngược lại còn bỏ đi. Vì lý do đó, Lâm Hạ quyết định phải làm khó dễ hắn một chút để giảm bớt sự tức giận trong lòng cậu.

Trường bọn họ có khu ký túc xá được chia làm hai loại: trung cấp và cao cấp. Khu cao cấp một phòng tối đa ở được hai người, cực kỳ rộng rãi thoải mái, cách âm cũng vô cùng tốt. Điều kiện tốt như vậy nên số lượng phòng sẽ ít hơn, mà bản thân Lâm Hạ đã chiếm trọn cả phòng. Cậu trước giờ không có thói quen sống cùng phòng với người khác, nên nơi đây dù còn một chỗ thì nhà trường cũng rất khó để nhét người vào. Gia đình cậu có tiền và quyền thế, xì ra chút ít, nói vài câu là được thôi.

Nhưng hôm nay, tên Thượng Văn kia từ chỗ nào đó xuất hiện trong cái ổ trước giờ vẫn thuộc về riêng cậu. Lâm Hạ tức tối gọi điện thoại về nhà, nói sơ tình huống, rồi mong ba cậu mau chóng giải quyết. Cậu nghĩ mình không chịu được lâu đâu. Có điều sau này nhiều chuyện xảy ra liên tiếp, Lâm Hạ cũng quên béng mất vì sao Thượng Văn lại chẳng bị chuyển đi.

Lâm Hạ có một thói quen xấu, đó là buổi tối khi lên giường sẽ nghịch điện thoại cho đến khuya, xem được gì hay thì cười khúc khích, nom cậu rất đáng yêu nha. Còn Thượng Văn, hắn đi ngủ rất đúng giờ, hoàn toàn trái ngược với cậu. Kể từ lúc hắn ở đây, hắn bắt cậu phải ngoan ngoãn tắt đèn ngủ sớm. Do cậu ồn ào lắm, hắn không ngủ được.

[ĐM] Rơi vào tayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ