Giữa một nơi mà bao quanh bởi đất đá có hai thân ảnh không ngừng lao vào nhau kèm theo là những tiếng sắt thép đập vào kinh người. Một nam một nữ không ngừng dừng lại cả hai đều cố giết người kia. Từng tia điện loé lên
"Katon: Faiadoragonrongu" người nữ với mái tóc đen kết ấn. Một ngọn lửa hung hãn như phun ra từ miệng của con Hoả Long uy lực. Nó bay thẳng về phía cậu nam có mái tóc vàng như nắng. Cậu cũng chấp tay kết ấn...
"Suiton:To~ui rongu" từ hồ nước gần đó một con Thủy Long trồi lên chắn trước ngọn lửa làm cho cả khu chìm trong hơi nước mù mịt. Giọng nói nam hét lên vang cả khu thung lũng
"DỪNG TAY LẠI SARADA!!!"
"Ha! Dừng lại? Đừng có đùa...Uzumaki Boruto" cô gái tên Sarada cười nhạt trả lời
"Mau quay trở về với tôi!!! "
"Đừng có hòng! Tôi đã tự hứa rằng...sẽ không bao giờ trở về khi chưa đủ mạnh. Và tôi sẽ giết bất kì ai cản tôi làm điều đó...."
Cả hai chìm trong suy nghĩ hỗn loạn, yêu có,hận có,đau đớn cô độc cũng có nốt. Quay trở lại 1 ngày trước,Boruto vừa trở về sau một năm tập luyện cùng Sasuke. Mang trong mình niềm hưng phấn gặp lại người. Nhưng khi trở về chỉ nghe được một câu
"Sarada bỏ làng rồi,con bé đã đánh gục tất cả những Jonnin đuổi theo"Naruto ngồi trên ghế nói giọng nghiêm trọng
Boruto vội vã,Naruto hỏi:
" Con đi đâu vậy!!"
"Đuổi theo cô ấy!!" vẻn vẹn 4 từ cậu nhảy ra khỏi cửa sổ phóng đi
"Boruto đứng lại! Thằng ngốc này!!"Naruto gọi nhưng bóng Boruto lại mất hút. Anh tặc lưỡi
" Đừng lo cho nó"Sasuke nhàn giọng
"Cậu nói vậy là sao??" Naruto nhíu mày thắc mắc
"Tớ tin thằng bé,suốt thời gian qua người cố gắng nhất chính là nó. Cứ tin vào nó đi" Sasuke nhếch mép
Cả hai người đều hướng về phía cổng làng,nơi lập loè ánh sáng mờ ảo. Điềm báo cơn giông kéo tới
Boruto phóng nhanh qua những ngọn cây bỏ lại những người đồng đội đi cùng bao gồm Mitsuki,Shikadai,Inojin,Chouchou, Shino và Metal
Đuổi theo được một lúc đã thấy một đám người đứng chặn trước mặt. Còn bóng lưng Sarada đang dần khuất xa. Boruto nghiến răng ken két nắm tay siết lại lao vô đám đó
"CÚT! Ta không rảnh chơi với các ngươi!!!" như một con thú hoang Boruto lao lên đánh bay mấy tên đứng chắn đường mình.
"Đi trước đi! Bọn này để chúng tớ!!" tiếng Shikadai nói ở sau lưng
Cậu không trả lời chỉ phóng đi nhanh chóngVà.....Sarada dừng lại ở nơi mà không quá lạ lẫm. Thung Lũng Tận Cùng một nơi luôn là sự bắt đầu kết thúc của mọi chuyện.
Boruto vừa đáp xuống chưa kịp nói gì đã bị tấn công bởi cô-Uchiha Sarada
_____________________________________Quay trở lại hiện tại
Hơi nước mù mịt phủ khắp chốn đây gây một cảm giác mờ ảo huyền bí
Sarada đứng đối diện cậu cách tầm 30 bước chân. Boruto hướng ánh mắt xanh về cô người cậu muốn gặp trong một năm qua nhiều nhất
"Về đi Sarada! Đâu nhất thiết phải bỏ làng cơ chứ!!" giọng nói điềm đạm khác với Boruto trước đây một tên ồn ào. Sarada nhận định và đánh giá
"Đáng tiếc! Không thể Boruto...cậu thì biết cái quái gì cơ chứ...TỔ TIÊN TÔI LÀ KẺ GÂY RA NHỮNG CUỘC CHIẾN TRANH,BÁC TÔI LÀ SÁT NHÂN GIẾT CẢ DÒNG TỘC ĐẾN CHA TÔI CŨNG LÀ KẺ PHẢN BỘI. CẬU THÌ BIẾT CÁI QUÁI Gì!!!" cô gần như hét lên ở phút cuối
"Nhưng đâu nhất thiết phải bỏ đi,cậu là cậu họ là họ. Về đi Sakura-san lo lắng lắm đấy "
"Tôi đã đi đến nước đường này rồi thì đừng hòng tôi quay về!!"
"Cậu...." Boruto siết chặt tay"VẬY TÔI SẼ LÔI CẬU VỀ BẰNG MỌI GIÁ!!!"
"Cứ thử nếu cậu đủ mạnh!" cô khiêu khích
Boruto cúi khom người chân trước chân sau đừng đợt Chara như nhưng gợn sóng phủ đều xung quanh
BẠN ĐANG ĐỌC
Borusara:Lạc Lối
FanfictionMột kẻ cô độc với nỗi đau khổ thấu tâm can đôi mắt phẳng lặng màu xanh chẳng được phép dao động... Một người được vạn kẻ kính nể chồng chất lên sự giả dối đến tận cùng... Hắn-Một thân Hắc Ảnh khiến cho cả 5 làng kinh hãi sức mạnh nhan sắc ai dám so...