✼ No. 21 | #Ly

120 15 4
                                    

Khách hàng: MongTuyetCac

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Khách hàng: MongTuyetCac

Writer: Jy_JyKiLya| #Ly

Main characters: Kaylas x Bokuto Koutarou.

===

Lưu ý: Đơn đặt đã qua chỉnh sửa, hoàn toàn là từ writer chủ động ngỏ ý, PTW sẽ không phá luật cho khách hàng tự ý đổi đơn. Đợt 2 mình sẽ chú ý và chắc chắn không xảy ra việc này nữa để tránh một số phát ngôn tiêu cực và phản cảm, cảm ơn mọi người đã hiểu cho.

#Ly

===

Ai khóc thay em.

.

"Em thích anh, chân thành thích anh..."

Em nói, níu lấy bàn tay hắn, đôi mắt màu nắng của em nheo lại, phủ lên ấy là một tầng hơi sương mỏng, khiến chúng đỏ lừ. Em sắp khóc rồi, khóc vì từ giây phút tiếp theo, ta có thể sẽ trở thành người dưng kẻ lạ.

Anh biết không, em đã chờ từ rất lâu rồi, đến khi mình có đủ dũng cảm để nói ra một chữ "thích" thật lòng với người em thương. Em biết, khả năng cao rằng Bokuto anh sẽ không chấp nhận (có thể là từ chối luôn), vì em chẳng phải mẫu người anh thích, chẳng phải một cô gái năng nổ vui vẻ và yêu thích bóng chuyền, chẳng phải một người can đảm, gan dạ và sẵn sàng làm mọi thứ cho bạn mình hay những người xung quanh như cô ấy. Em chẳng giống cô ấy bất cứ điểm nào cả, có khi còn là trái ngược hoàn toàn chẳng sót một li. Vì vậy, em sợ lắm.

Em sợ bản thân sẽ đau.

Nhưng, dẫu em biết anh sẽ từ chối, dẫu rằng tấm lòng của em dành cho anh cũng chẳng bằng anh dành cho cô ấy, dẫu biết rằng những nhành hoa xấu xí ứ đọng trong khoang họng em đến cuối cùng cũng chẳng thể vươn tới anh mà cứ thế héo mòn trong cõi lòng nát vụn. Dẫu rằng bản thân sẽ thực sự vụn vỡ, biết rõ đến cùng anh cũng chẳng lựa chọn em thay vì cô ấy. Nhưng anh biết đó, khi yêu, chẳng ai muốn làm một người bình thường cả;

"Vĩnh viễn cũng không."

Nên em lựa chọn, lựa chọn một con đường chẳng có lấy một chút ánh sáng nào cho bản thân, lựa chọn "vùng vẫy", chẳng chấp nhận số phận đã an bài cho em, hệt như một con cá mắc cạn vì lỡ rời khỏi cái bể luôn bao bọc mình mà trèo lên nền đất cát sạn khô khốc chỉ vì bướng bỉnh muốn với tới cành hoa ven bờ nó trót thương.

[CLOSED] Write Shop || @PTW_GroupNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ