Chương mười bốn: đầu gấu

5K 433 49
                                    

"Em xinh xinh ơi, đi đâu đấy?"

Xuất hiện rồi.

Đúng như cô nghĩ, xuất hiện rồi.

Kim Thần Hi thừa biết chị gái nhà mình đẹp như chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn.

Thật, cô không điêu đâu!

Mọi người đều nói Kim Tần Nguyệt là đứa cháu đẹp nhất nhà họ Kim.

Kim Thần Hi ngẩng lên với đôi mắt chán ghét.

Trước mặt cô là một người đàn ông cao lớn, vai năm tấc rộng, thân mười thước cao. Anh ta làm kiểu tóc vuốt wax bóng lộn lộ trán, tổng thể mắt mũi miệng cũng có thể xếp vào hạng đẹp trai.

Kim Thần Hi thở dài một hơi, kéo tay chị gái vẫn đang ngơ ngẩn đứng bên cạnh ra sau lưng.

Hình như chị ấy vẫn chưa biết bọn họ đang gọi mình là "em xinh xinh" thì phải.

Đúng là cái người này trong học tập thì cao siêu, trong mấy chuyện khác thì ngây thơ như cừu non vậy.

"Em ơi, cho anh làm quen được không?" Tên vuốt wax gãi đầu ngượng ngùng.

Kim Thần Hi cứ giả vờ như mình chưa nghe thấy gì rồi lén nắm lấy tay Kim Tần Nguyệt, quay sang nói với chị gái.

"Trời hôm nay đẹp thật."

Kim Tần Nguyệt nghi hoặc, trời tối như thế này mà đẹp á. Nhưng xuất phát từ lòng yêu thương em gái, cô cũng phụ hoạ theo "Đúng là đẹp thật đó."

Bọn đầu gấu cũng chẳng để ý đến thái độ giả ngu của hai cô mà tiếp tục gọi.

"Này, còn đứng đó làm gì? Ra đây với anh nè."

Kim Thần Hi bó tay rồi. Cô đã cố tình mở lòng từ bi ở trước mặt chị, tha cho chúng nó lại còn không biết đường chạy chạy, lũ ngu này.

"Bảo bối, em biết họ à?"

Kim Tần Nguyệt thì thầm hỏi làm Kim Thần Hi cũng chỉ biết nhắm mắt lầm bầm trong cổ họng, biết thế nào được?

Đây là lần đầu tiên cô dạo phố ở nơi cách nhà mình mấy tiếng đồng hồ ngồi tàu đấy!

Thế nhưng mà nếu cô cứ im lặng như thế này thì cũng không phải cách hay.

"Ê này..." Cô mở miệng.

"Không nói chuyện với cô!"

"Khôn hồn thì cút, tao không muốn đánh nhau với chúng mày."

Kim Thần Hi dõng dạc nói. Người cao lớn trước mặt thì không nói nhưng tự nhiên có một đám người mặc đồng phục từ đâu ra cũng vây đến. Tận sáu bảy người lận.

Mái tóc họ có đủ màu xanh đỏ tím vàng như anh em siêu nhân gao, nhìn thì trông cũng nổi bật đấy nhưng trong mắt cô thì chỉ thấy buồn cười, nếu so sánh với mấy cái tên trong trường thì thực sự là gà so với hạc. Cả lũ nghe thấy lời của cô như vừa nghe phải một câu chuyện hài nào đó hấp dẫn vậy, liên tục cười ha ha, cười đến chảy nước mắt.

Lăn lộn ở đây mấy năm, lần đầu tiên thấy một cô gái thú vị như thế này đấy.

"Em gái, em nhắm đánh lại tụi này à?"

Tôi là chị gái bệnh tật của nữ chính np vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ