8. Cảm lạnh_H

5.5K 368 43
                                    

Hôm sau Minh Hạo ra sân bay để tạm biệt cô bạn chuẩn bị về nước của mình

"Minh Hạo cậu đến đây không sao chứ? hôm qua mình thấy chủ tịch có vẻ ghen."

"Không sao, bọn mình làm hòa rồi."

Cậu mỉm cười vỗ vai cô bạn.

〈xin thông báo, chuyến bay sang
Los Angeles sẽ cất cánh sau 5 phút nữa, quý hành khách vui lòng di chuyển lên máy bay và ổn định chỗ ngồi..., xin thông báo, chuyến bay sang Los Angeles.... 〉

"Mình đi, tạm biệt."

"Tạm biệt Eirlys."

Cậu vẫy tay nhìn theo Eirlys đến lúc bóng cô khuất dần. Cậu lái xe về đến nhà, trời tháng 2 ở Seoul lạnh rét, thế mà Minh Hạo lại đi ra ngoài chỉ với chiếc áo phông và một áo khoác mỏng ở ngoài, cùng chiếc quần jean lững ống rộng. Lúc về nhà thì bị ho, cả người nóng ran từ sáng đến tận lúc chiều vẫn chưa khỏi. Tuấn Huy sốt sắng đòi mang cậu đi khám nhưng cậu lại kiên quyết không chịu đi khiến anh tức muốn chết!

"Giờ em có chịu đi không?"

"Không! Vài cái ho nhẹ thôi mà, mai sẽ hết thôi."

"Thân nhiệt của em đã tăng lên rồi,cảm lạnh mất đấy! Ai bảo sáng nay em ăn mặc phong phanh thế làm gì!"

"Em bảo em không cảm mà, hự."

Cậu vừa cãi vừa sụt sịt mũi, anh bực mình đến bế cậu lên, Minh Hạo giật mình ôm chầm lấy cổ anh giẫy giụa.

"Yên cho anh!"

Minh Hạo đành ngậm ngùi trốn vào lồng ngực anh, thủ thỉ.

"Hừ, yên thì yên.."

Kết quả khám như anh đã dự đoán là Minh Hạo bị cảm mất rồi. Anh vỗ cái bốp vào mông cậu mắng khẽ.

"Đồ ngốc nhà em! đã bảo đi khám mà"

"Thì giờ em cũng đã khám rồi còn gì"

Cậu chu chu môi lên cãi lại, anh hẩy nhẹ lên mũi cậu

"Nói anh nghe, sao lúc nãy không chịu đi khám?"

"Em thà đi một mình còn hơn, để anh biết chẳng phải sẽ cuống cuồng lên đòi chăm sóc em sao."

"Sợ anh lo?"

".. thì đại khái là thế..!"

Anh cười, choàng lại chiếc khăn len trên cổ cho cậu, trông cậu cứ như cục bông tròn đáng yêu không tả nổi.

"Mau lên chúng ta về."

Về nhà Minh Hạo lại giở chứng cứng đầu, anh đút gì cũng chả chịu ăn.

"Ăn nốt muỗng cháo này thôi Minh Hạo.. "

"Không, em no lắm luôn rồi, không ăn đâu"

"Em ăn còn chưa được nửa bát thì no cái giống gì? Cứ thế chừng nào mới hết bệnh."

"Ngoan nghe lời anh ra đây ăn cháo."

"Minh Hạo!"

Cậu thì vẫn cứng đầu nằm trong chăn không chịu nghe lời anh. Anh đành dùng hết sức kéo chiếc chăn ra khỏi người cậu.

【Junhao】 Mèo Tinh [H]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ