Chap 23

2.6K 34 0
                                    


Khi Vương Kiến Quốc mang theo Vương Tiện Lâm sắc mặt tái nhợt đi ra, nhìn đến con trai, đệ đệ bọn họ mở rộng hai chân quỳ ngồi trên sô pha, chủ động dùng chân cùng đầu gối làm điểm tựa, từ trên xuống dưới phun ra nuốt vào dục vọng của nam nhân, phân thân phấn chấn giữa hai chân theo thân thể cao thấp phập phồng mà nhảy lên, thỉnh thoảng từ đỉnh chảy ra vài giọt dịch.


"A... Chủ nhân... Ta không được..." Vương Lập Hải vừa cao thấp động động, vừa thở hổn hển nói.

"Chịu đựng." Lý Vân Thiên lãnh khốc nói.

Vương Lập Hải nức nở một tiếng, tự mình túm chặt gốc phân thân của mình, phòng ngừa bắn ra.

"Cái kia... Tiểu, tiểu huynh đệ a, ta đã tẩy rửa cho Tiện Lâm tốt lắm." Vương Kiến Quốc do dự một hồi, vẫn nói với Lý Vân Thiên.

Lý Vân Thiên nhìn Vương Tiện Lâm mặt tái nhợt, "Hắn hình như rất không thoải mái."

"Này, bởi vì lúc tẩy trừ trong cơ thể phải lấy trứng gà ra, sau đó ta đã nhét chúng vào lại..." Vương Kiến Quốc ấp a ấp úng nói.

"Nga?" Lý Vân Thiên nổi lên hứng thú, "Còn trong cơ thể a, lại đây ta xem xem."


Vương Tiện Lâm là loại trời sinh da mặt mỏng, bình thường cũng rất lạnh nhạt, gương mặt cơ hồ vạn năm không biến. Một người như vậy, tuyệt đối không thể làm ra chuyện như Vương Lập Hải, vô cùng cao hứng chủ động phun ra nuốt vào phân thân người khác.

Bởi vì ở trước mặt phụ thân cùng đệ đệ, Vương Tiện Lâm vẫn có chút do dự, có bày ra loại tư thế nhục nhã kia hay không.

"Đây chính là thỉnh cầu của khách trọ a." Lý Vân Thiên nói.

Trong mệnh lệnh thôi miên, đây là lời bọn họ tuyệt đối không thể cự tuyệt.

Vương Tiện Lâm đành phải quỳ xuống, nhếch mông lên cao cao, đầu ghé xuống sàn nhà.

Lỗ nhỏ phía sau của bartender sưng đỏ, thỉnh thoảng đóng mở, Lý Vân Thiên ngẫu nhiên có thể nhìn thấy vỏ trứng trắng trắng. Đối với người nửa ngày trước vẫn là xử nam mà nói, trong mông tắc hai quả trứng gà, là một gánh nặng rất lớn.

Lý Vân Thiên bài khai mông Vương Lập Hải ngồi trên người, theo phân thân sáp nhập, hắn đem hai ngón tay đồng thời sáp vào.

Vương Lập Hải ăn đau hừ một tiếng.

"Vẫn rất có tiềm lực nha." Lý Vân Thiên bình luận, tựa hồ Vương Tiện Lâm quỳ trên mặt đất để hắn quan sát trong cơ thể không hề tồn tại.

"Nếu... Chủ nhân thích đại, a... Ta sẽ mỗi ngày khuếch trương..." Vương Lập Hải bởi vì không ngừng đỉnh lộng mà thanh âm ngắt suyễn, nhưng vẫn vui vẻ nói.

"Nếu quá chặt mỗi lần đều phải khuếch trương thì không tiện lắm, nhưng quá lỏng sáp vào sẽ khó chịu a." Lý Vân Thiên nói.

"Kia, vậy trước lộng tùng, sau đó, nghĩ biện pháp lộng chặt?" Vương Lập Hải ra chủ ý, giống như thứ sắp bị đối đãi tàn khốc không phải tiểu huyệt của mình vậy.

THÔI MIÊN SƯ ĐÍCH TÍNH PHÚC SINH HOẠT [Edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ