-64-

587 30 2
                                    


Chaeyoung sinh xong liền ngủ, hơn nửa ngày sau mới tỉnh dậy. Cô phát hiện cả người trên dưới đều đau nhức tê rần, không có cách nào hoạt động bình thường được, nhúc nhích liền đau. Bởi vì vừa sinh xong nên cô phải ở cữ, có rất nhiều thứ đều không được ăn, đặc biệt là khoảng thời gian này cũng không được gội đầu bằng nước lạnh. Hiện tại chỉ có thể dùng khăn lông thấm nước ấm để lau người, da thịt dính nhớp có chút khó chịu.

Cô ăn cơm qua loa xong liền đưa mắt nhìn về phía Jimin, thấy vẻ mặt bất mãn của chồng, khóe môi cô run run. Những đứa trẻ vừa sinh ra thì da mặt đều nhăn nheo như người cao tuổi, mắt cũng nhắm tịt lại, rất khó xem, nhưng là không cần phải biểu hiện rõ ràng như anh có được không?

"Anh ghét bỏ con của chúng ta đấy à?"

Thấy Chaeyoung không vui, Jimin miễn cưỡng đem tầm mắt nhìn sang chỗ con gái rồi nói:

"Không có, bọn nhỏ rất đáng yêu."

Anh nói xong cảm giác có chút chột dạ, lại thấy ánh mắt như sắp toát ra lửa của vợ, vội vàng bổ sung:

"Giống em như đúc."

Một câu này trực tiếp chọc giận Chaeyoung, cái gì mà giống cô như đúc chứ? Mí mắt cô nhấc lên, giọng nói tràn ngập uy hiếp:

"Ý anh là chê em xấu có phải không?"

Jimin nghe xong ngậm chặt miệng, không dám nói thêm lời nào, bởi vì anh biết phụ nữ sau khi sinh thì tính tình vẫn còn rất táo bạo và thất thường. Hiện tại anh nói cái gì cũng là sai cả.

Người ta bảo đàn ông lấy vợ chẳng khác gì mua dây buộc mình, tự đâm đầu vào rọ. Trước kia Jimin cũng không thật sự hiểu ý nghĩa của câu nói ấy, bất quá bây giờ anh đã lĩnh giáo được thâm ý sâu xa của nó rồi. Nếu để người ngoài biết đường đường là tổng giám đốc của DINOZ lại sợ vợ thế này thì danh tiếng của anh xem như hỏng bét hết...

Chaeyoung nghỉ ngơi thêm một lát, Chaemin rốt cuộc tan học chạy đến xem hai đứa em của mình. Trên khuôn mặt bầu bĩnh là thần sắc nghiêm túc, mắt không ngừng liếc qua liếc lại giữa hai đứa trẻ, môi chu lên, quả nhiên là cha nào con nấy, cùng một giuộc với Jimin , cay độc mở miệng:

"Không giống con chút nào! Quá xấu!"

"..."

Chaeyoung cảm thấy rất may mắn vì bây giờ cô không thể cử động mạnh, nếu không, cô nhất định sẽ đem hai bố con trước mắt ném ra khỏi nơi này, vĩnh viễn cũng đừng mơ chạm vào con gái của cô!

Đáng thương MinYoung và SooJin ra đời còn chưa đến một ngày đã bị bố và anh trai đả thương lòng tự trọng. Bởi vì nghe không hiểu người ta nói cái gì, cho nên chỉ nằm yên mà ngủ, tay thỉnh thoảng huơ huơ vài cái, chân đạp đạp một chút.

Một tháng ở cữ trôi qua trong êm đẹp, dưới con mắt kinh ngạc của Jimin, hai đứa nhỏ bắt đầu có những biến hóa vô cùng lớn. Da thịt non mịn trắng trẻo, cả người tròn tròn xinh xinh, đặc biệt là đôi mắt đen đáng yêu đã mơ hồ có nét giống Chaeyoung, chỉ cần Jimin vừa lại gần, hai đứa nhỏ liền tò mò nhìn anh, nhìn một lát, tim gan anh đều muốn chảy nước. Mặc dù là sinh đôi, thế nhưng bởi vì trong lúc Chaeyoung dưỡng thai sống rất lành mạnh, lại kết hợp với những phương pháp mà bác sĩ cẩn thận nghiên cứu ra, cho nên hai đứa trẻ đều rất khỏe, rất tròn trịa.

Y tá nhiều lần đến kiểm tra sức khỏe cho bọn nhỏ đều không nhịn được mà trêu chọc một phen. Sinh đôi kì thật cũng không hiếm lắm, nhưng nhìn bố mẹ của hai đứa trẻ này liền biết ngoại hình tương lai của chúng sẽ nảy nở như thế nào. Không phải mỹ nữ động lòng người thì cũng là ngự tỷ tràn ngập khí phách, họ phải tranh thủ thời gian làm thân. Sau này nếu một trong hai trở thành minh tinh thì bọn họ cũng có thể tự hào vì ngày xưa đã chăm sóc cho người nổi tiếng nha!

Khoảng thời gian này, Chaemin càng ngày càng thích quấn bọn trẻ, một chút cũng không thèm để ý đến Jimin.

Phần lớn thời gian ở bệnh viện, thằng bé đều đứng nhìn MinYoung và SooJin phun bong bóng, sau đó vươn hai ngón trỏ đặt lên nắm tay của hai đứa em gái, vui vẻ chờ bọn nhỏ nắm chặt tay mình rồi ngây ngô cười.

Chaeyoung có chút quan ngại, bởi Chaemin ngày càng có xu hướng trở thành một tên "muội khống". Vì vậy cô len lén cho thằng bé đi học thêm Tiếng Anh để cắt bớt thời gian thằng bé đến bệnh viện, nó ngược lại còn vui mừng, ra sức học tập, hại cô áy náy không thôi. Ngẫm lại kì thật "muội khống" cũng không sao, bọn nhỏ nên yêu thương nhau mới tốt, cô cười nói:

"Mẹ nghĩ lại rồi, hay là không cần học tiếng Anh nữa? Hiện tại con vẫn còn nhỏ, cho nên..."

Chaemin vừa dùng ngón tay trêu em gái, vừa ngẩng đầu nhìn cô:

"Không sao đâu ạ. Baba đã nói nếu con muốn cho hai em cuộc sống tốt thì phải thật giỏi, hơn nữa, con cũng rất thích học."

Jimin chỉ là trong lúc nhàm chán liền nhắc nhở thằng bé một câu "muốn sống tốt thì phải tài năng hơn người", không nghĩ tới Chaemin nghe một lần là nhớ rõ.

....

Chẳng mấy chốc, Chaeyoung liền chuyển về nhà sống.

Chu quản gia tỏ vẻ mình đã già yếu, không thể quán xuyến hết công việc trong biệt thự, đặc biệt lúc này còn có thêm hai đứa trẻ, vì vậy đề nghị Jimin thuê bà vú.

Cuộc sống của bọn họ rốt cuộc trở lại bình thường, Jimin đi làm, Chaemin đi học, cô ở nhà chăm sóc cho hai đứa nhỏ này .

Park Chaeyoung , em đừng hòng chạy - minchae-cvNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ